Tần Minh Hồi cảm thấy thú vị, tò mò hỏi:
[Anh có hiểu không? Anh có hiểu lời giải thích của tôi sao? Vậy nên anh sẽ lưu trữ câu trả lời của tôi, sau đó phân tích những gì tôi nói và tạo ra một hình thức đối thoại mới sao? ]
"Đúng vậy, tiểu tiểu thư, tôi vừa làm như vậy. ]
Tần Minh Hồi cười rộ lên, bởi vì câu trả lời ngớ ngẩn của anh ta mà cảm thấy thả lỏng.
[01, chúng ta trao đổi một chút, anh tới giải thích cho tôi, anh hiểu cái gì? ]
[Tiểu tiểu thư, 01 hiểu được, lúc tiểu thư làm việc, 01 ở chế độ chờ hẳn là cảm thấy nhàm chán. ]
Tần Minh Hồi nháy mắt mấy cái, che mặt cười, miễn cho cười quá càn rỡ, quản lý biểu tình chẳng may có xuất hiện vấn đề.
[Ha ha... Ha... Khụ, anh nói rất đúng, còn nữa không? Anh còn hiểu gì nữa? ]
[Tiểu tiểu thư, 01 còn hiểu được, tiểu tiểu thư không thích ánh đèn màu đỏ trong mắt 01. ]
[Không có nha , tôi không có không thích, chỉ là nó không thích hợp để chiếu sáng.] Tần Minh thì thầm.
[Vâng, tiểu tiểu thư, vấn đề này tôi đã cập nhật. Tiếp tục trả lời câu hỏi trước đó, 01 cũng hiểu, bắt thỏ phải bằng tay, không thể sử dụng pháo. ]
Tần Minh Hồi thật sự không nhịn được, đỡ vách tường trắng tinh khiết cười đến không dừng lại được.
[01, anh thực sự chưa mở ra chương trình học tập sao? Tôi cảm thấy thành quả học tập hôm nay của anh quả thực tốt. ”
[Đinh – rà quét lại, rà quét kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058096/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.