.....
Trước mắt Tần Minh Hồi tối sầm, lần thứ hai mở mắt ra, cô cảm thấy bản thân bị bao vây bởi một khối chất lỏng. Phun hai ngụm khí từ trong miệng ra, cô mơ hồ nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng vang rất lớn.
“ Rầm—uỳnh uỳnh—“
“ Hoắc tiên sinh, cửa đã mở!”
“ Tất cả cẩn thận một chút, đi vào tìm phòng điều khiển.”
Lông mi run lên, Tần Minh Hồi ý thức được không thích hợp. Lời nói này, cảm giác quen thuộc này, giống y như bộ phim điện ảnh vừa rồi mà!
Cô trừng lớn đôi mắt, trên lông mi lại hiện lên hai cái bọt nước.
Ngâm ở trong trung tâm dịch dinh dưỡng Tần Minh Hồi, thắng tắp đối diện với gương mặt một người đàn ông trung niên soái khí ở bên ngoài thiết bị dịch dinh dưỡng hỗ trợ sự sống.
--- Là Hoắc Lan.
Còn chưa kịp phản ứng gì, Tần Minh Hồi nghe thấy trong đầu truyền đến một thanh âm máy móc lạnh như băng.
[ Tiểu tiểu thư, ngài khỏe, tôi là người máy số 01 của ngài.]
Tần Minh Hồi:” ...” Cô nhớ rõ cái thước “phim nhựa”(phim đen trắng) kia, khi thiếu nữ mới tỉnh lại cũng là nghe thấy cái thanh âm thuộc về người máy, sau đó cô ấy bị Hoắc Lan dỗ dành, liền đem cái này nói cho Hoắc Lan, Hoắc Lan hưng phấn mà nảy ra ý đồ để cô ấy bỏ quyền hạn chỉ huy đối với người máy, sau đó tiếc nuối phát hiện quyền hạn duy nhất của người máy lại khóa chết ở trên người thiếu nữ.
Nhưng Tần Minh Hoàng không phải là thiếu nữ cái gì cũng không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058090/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.