Nhưng mà, lão đông tây Patrick kia khẳng định đã báo cáo tin tức bên này có Aegaeon rồi, bọn họ sẽ không để ông ta giữ lại nó...... thật sự không có biện pháp, ông cũng chỉ có thể tránh né đến khu không người. Tự hỏi mấy vấn đề này, giáo sư Dịch Tư kích động mà bước nhanh đi ra, một mình ông khẳng định không làm được nhiều chuyện như vậy, ông quyết định mang theo học sinh nghe lời hiểu chuyện nhất của mình, Kiều An. Ông nhanh chóng nói những việc này với Kiều An, nói cho cô ta: "Chúng ta chuẩn bị tốt lập tức rời đi!” Kiều An lại dại ra tại chỗ, vẫn không nhúc nhích. Cô ta từ khi nghe được Aegaeon có thể nuốt ăn nhân loại sau đó biến thành bề ngoài nhân loại, trong đầu bông nhiên hiện ra tầm ảnh Hoài Nhĩ Đức chụp ở thủy cung. Sư huynh Kỷ Luân cùng người phụ nữ kia ngồi ở trước cột trụ pha lê, gần đến như vậy, nhưng toàn bộ quang điểm trong trụ đều hội tụ ở sau lưng một mình Kỷ Luân. Cô ta lại nghĩ tới tình huống lúc trước ở khu luân hãm gặp lại sư huynh Kỷ Luân, khi đó anh ấy giống như thay đổi cả người, có loại cảm giác không ổn nói không rõ. Toàn bộ những chỗ cảm thấy kỳ quái, một khắc này toàn bộ hội tụ ở trong đầu, một ý niệm không thể ngăn chặn nổi lên, trong lúc nhất thời làm cô ta không nghĩ nổi chuyện khác. “Kiều An Kiều An!” Giáo sư Dịch Tư phát hiện học sinh đang ngẩn người, bất mãn cô ta lãng phí thời gian, "Ta biết việc này thực thần kỳ, nhưng em sẽ không bởi vì thế mà bị dọa sợ đi? Em phải biết rằng, đây là nghiên cứu có nhiều ý nghĩa!” Kiều An lấy lại tinh thần, run rẩy bắt lấy tay giáo sư Dịch Tư, "Thầy...... sư huynh Kỷ Luân, sư huynh Kỷ Luân hiện tại rất có thể cũng là một con 'Aegaeon’ ngụy trang thành nhân loại!” --- "Chúng ta cần mang nhiều đồ như vậy sao?” Tần Minh Hoàng nhìn Kỷ Luân đóng gói hành lý. Bên cạnh đã chất bốn cái rương hành lý, hắn còn không ngừng. Quần áo giày cũng thôi, đồng hồ phối sức, trong khoảng thời gian này hắn mua vòng cổ hoa tai lắc tay cho cô, từng cái đều đặt ở trong hộp, đoan chính bày ở một cái rương hành lý riêng. Trừ cái này ra còn có các loại công cụ, phần lớn là dùng để làm đồ ăn. Cùng với đồ dùng cho cô tắm rửa, mua một ít đồ chơi lung tung rối loạn, chỉ cần ngày thường cô từng cầm lấy chơi, Kỷ Luân đều thu hồi tất cả bỏ vào rương. Đồ vật linh tinh vụn vặt đặc biệt nhiều, nhưng Kỷ Luân phụ trách thu thập đóng túi đâu vào đấy, quần áo xếp chỉnh chỉnh tề tề, quần áo dày tạm thời dùng không đến đều áp dưới đáy, tiết kiệm không gian. Giày rửa sạch sẽ, bên trong đặt cái giá phòng ngừa đè ép biến hình......
Cuối cùng, đến đồ ăn vặt Tần Minh Hoàng ngày thường thích ăn đều chứa một rương to. Tần Minh Hoàng trái nhìn phải nhìn, phát hiện trong rương để nhiều như vậy đều là đồ của cô. Vậy cũng quá khoa trương đi? Cô ngồi xổm trên sô pha, ôm một chén tôm chiên giòn lớn Kỷ Luân làm thủ công, đám sứa con ghé vào bên cạnh chén theo cô cùng nhau gặm tôm. “Nhiều đồ như vậy, anh chuẩn bị lái chiếc xe tải rời đi sao?" Tần Minh Hoàng nhại tôm chiên hàm hồ nói: "Em cảm thấy, rất nhiều đồ cũng không cần mang đi.” Kỷ Luân khép lại cái rương hành lý cuối cùng, cười với cô, "Yên tâm, thân ái, nhà xe di động cỡ lớn anh đặt buổi chiều sẽ tới, anh đã tính kích cỡ, chừng này vừa vặn có thể chứa được." Tần Minh Hoàng: "Nhưng Ngư ca thân ái, nơi này tất cả đều là đồ vật của em, anh và đám sứa con không cần mang nhu yếu phẩm gì sao?” Kỷ Luân đi tới, đem cả cô cùng chén tôm chiên giòn trong lòng ngực đều ôm lấy, ngửi tóc cô nói: "Chúng ta có em là được.” Tần Minh Hoàng: "....." Các cô chuẩn bị rời khu 102, đi lưu lạc ở khu không người hoặc là khu luân hãm. Tần Minh Hoàng ngay từ đầu còn có chút luyến tiếc nhiều mỹ thực như vậy chưa được nhấm nháp, nhưng đến lúc muốn xuất phát, cô lại bắt đầu chờ mong. Nhà xe, khu không người, lữ hành, BBQ nướng lộ thiên, nguyên liệu nấu ăn hoàn toàn mới chưa từng nếm thử! Đi thôi! Cô quả thực có chút gấp không chờ nổi. "Đúng rồi, còn có đồ uống em thích chưa chuẩn bị.” Kỷ Luân nhớ tới cái này, lại chuẩn bị ra cửa một chuyển. "Sớm trở về một chút." Tần Minh Hoàng nằm ở trên số pha vẫy vẫy tay, "Thuận tiện mang cái bánh kem về cho em.” Chờ đến lúc đi vào khu không người, muốn ăn bánh kem cũng không dễ dàng.
Nghe thấy bánh kem, đám sứa con vốn dán ở trên đời cô đều bay lên, một trận bẹp bẹp bẹp. Bọn nó tuy lớn lên không giống mẹ, nhưng mà chuyện thích ăn đồ vật vẫn có chút di truyền. Kỷ Luân mua xong hai trương to các loại đồ uống, lúc ở cửa hàng chọn bánh kem, từ những khí vị thơm ngọt ngửi được một hơi thở đặc thù, hắn dùng một chút, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài. Khí vị này là đặc thù lúc cùng tộc gần chết tản mát ra. Ở trong phạm vi hắn có thể cảm ứng được, chỉ có một kẻ cùng tộc. Hắn cầm theo bánh kem vội vàng đi ra ngoài, bỗng nhiên nhận được thông tin từ giáo sư Tư. Lúc trước hắn luôn cự tuyệt tiếp tục đi làm ở viện nghiên cứu, lão sư này tựa hồ vì thế rất là tức giận, không liên hệ với hắn nữa. "Kỷ Luân, nghiên cứu về sinh vật Không Hải ẩn hình đó, ta có đột phá trọng đại, nhưng hiện tại trạng thái của sinh vật đó không tốt lắm, ta cần anh tới đây hỗ trợ, anh nhanh chóng tới viện nghiên cứu một chuyển đi!” Kỷ Luân đặt hộp bánh kem ở ghế phụ, khởi động xe, "Được, thầy, em lập tức sẽ đến.” Dù không có thông tin này, hắn cũng chuẩn bị đi xem rốt cuộc là tình huống thế nào. Cắt đứt liên lạc, giáo sư Dịch Tư nhìn về phía bể nước cách một bức tường. Bể nước có nối điện, bạch tuộc thật lớn bị điện giật cuộn tròn vặn vẹo quay cuồng trong bể nước bịt kín, loáng thoáng có thể ngửi được mùi thối. Lần đầu tiên nó hoàn chỉnh hiển lộ ra bộ dáng chân thật, toàn thân biến thành màu tím đen, các chi không ngừng sờ soạng cái cửa lúc trước thả đồ ăn xuống, định từ khe hở thoát ra, đáng tiếc khe hở nhỏ nhất đều bị bịt kín, nó chỉ có thể không ngừng giãy giụa. Giáo sư Dịch Tư dời tầm mắt đi, lại nhìn về phía Kiều An, "Đều chuẩn bị tốt chưa?” Kiều An sắc mặt trắng bệch, "Đã chuẩn bị tốt, chờ hắn tới đây, phòng này sẽ bịt kín mở điện.” Bọn họ từng thực nghiệm hiệu quả điện giật trên cơ thể thứ này, chuẩn bị lát nữa dùng trên người Kỷ Luân, bọn họ muốn sinh vật nguy hiểm đó mất đi năng lực hành động, như vậy mới thuận tiện để đưa nó dời đi. Còn con vật to lớn sắp tử vong này, giáo sư Dịch Tư tuy rằng luyến tiếc, nhưng đáng tiếc là nó đã bị lộ thông tin ở chỗ Patrick, ông chắc chắn không giữ được nó. Bất quá không sao, ông còn có vật thí nghiệm càng hoàn mỹ. Đệ tử tốt của ông thật là đã cho một kinh hỉ thật lớn. Bạch tuộc màu đen gần chết trong két nước bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu to, tiếng kêu này xuyên thấu cực mạnh. Giáo sư Dịch Tư và Kiều An cùng với mấy nghiên cứu viên ở chung quanh cảm giác một trận choáng váng, trong mũi trào ra máu tươi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]