Từ trước đến nay Tần Minh Hoàng vẫn luôn cảm thấy mình gan lớn, lúc trước vừa tới thế giới này, phát hiện trong ao có một đại gia hỏa biết ẩn thân, cô đến lông mày cũng chưa nhăn một chút, còn dám dùng súng bắn nước bắn nó chơi.
Sau lại suốt dọc đường, cô cũng không bị bạch tuộc lớn ngụy trang thành tiến sĩ Kỷ Luân hù chết, đi vào thành phố gặp phải vô số quái vật lớn nhỏ chưa bao giờ gặp, sinh hoạt ở trong hoàn cảnh nguy cơ tứ phía, tùy thời sẽ bị công kích, còn chính mắt chứng kiến bạch tuộc biển thành người, cô cũng không điên.
Chính là, đến một người có trái tim mạnh mẽ như cô, một giấc ngủ dậy phát hiện trên giường mình phủ kín đầy bạch tuộc, thân mình ở dưới đống chân của bạch tuộc, bị mấy cái chi chặt chẽ quấn lấy, trái tim vẫn nhịn không được ở trong ngực đập thật mạnh vài cái.
Bạch tuộc quá lớn, cơ hồ nửa thân thể đều rơi trên mặt đất, chen ở trên giường chỉ là non nửa các chi, các chi này lúc trước nữa trong suốt biến thành một loại màu đỏ tươi đẹp thuần túy, tươi đẹp như máu. Tần Minh Hoàng chỉ cảm thấy mình nằm ở trong chăn giường đỏ thẫm, trên người cải thảm cũng đỏ, vừa mở mắt thiếu chút nữa bị hù chết.
Cô đã biết bạch tuộc Kỷ Luân có đôi khi sẽ theo tâm tình tốt xấu biến hóa màu sắc trên người, cô từng thấy hắn biển thành cái loại hồng nhàn nhạt, màu sắc tâm thiếu nữ như vậy hẳn là đại biểu cho vui vẻ.
Màu lam nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058051/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.