Xuyên qua vách bong bóng nửa trong suốt, cô thấy mình ở trên trời cao, dưới thân trống không, chỉ có một tầng đồ vật tựa hồ không quá chắc chắn nâng thân thể của cô.
Tần Minh Hoàng: "..." Buồn ngủ không cánh mà bay, tim đập nháy mắt tăng hai trăm tám.
Che trái tim loạn nhảy, cô thấy rõ ràng đến tột cùng mình ở chỗ nào, trên mặt không khỏi lộ ra mê man và hoang mang.
Đây lại là tình huống thế nào? Ta ở đâu? Sao ta lại từ trên xe chạy lên trên tháp truyền hình? Cái quả cầu này lại là thứ gì?
Không lâu trước đây, cô cho rằng mình gặp thời khắc mê mang nhất cuộc đời này, hiện tại mới phát hiện, lúc trước mê mang hơi sớm.
Hãi hùng khiếp vía mà dịch đến chỗ có giá cứng chống đỡ, Tần Minh Hoàng thử phá vỡ quả cầu lớn bao vây mình, ai ngờ còn rất vững chắc, bên trong bóng loáng dẻo dị thường, không biết là chất liệu gì.
Cô từ để giày rút dao ra, cắt vách cầu, lúc này mới giải thoát mình từ quả cầu lớn cổ quái ra. Quả cầu vỡ một lỗ hổng nháy mắt bẹp xuống, đổ thành một cục.
Mới vừa chui ra khỏi quả cầu, suýt nữa bị gió mạnh nghênh diện thổi tới hất xuống, nhiệt độ thân thể rơi xuống.
Bồ câu trắng tò mò bị người sống đột nhiên xuất hiện dọa bay xuống rừng cây nhỏ dưới tháp truyền hình. Tần Minh Hoàng bám giá đỡ lạnh lẽo, tầm mắt đi theo bồ câu trăng, nhìn xuống thành thị phía dưới.
Nếu đổi thành người có bệnh sợ độ cao, đã chết ngay tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058042/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.