"Vậy nếu không đi gác chuông?”
"Như vậy đi, chúng ta đi mái gác chuông chơi bài, ai thua thì từ mái nhà nhảy xuống.”
" Cmn, cậu chơi rất lớn a!”
“Nhưng tôi cảm thấy không tồi, thực kích thích, chơi không?”
"Chơi, đi!”
Tất cả mọi người cảm giác thực kích thích, chờ mong xưa nay chưa từng có, chỉ có Tần Phi Thường không quá vui sướng. Cô tới tay không, máy tính không mang lại đây.
Dựa vào cái gì những người khác cầm bài trên tay đều mang tới đây, máy tính trên tay cô thì lại không được? Lý trí nói cho cô có thể là nơi này có hạn chế, nhưng về tình cảm cô không thoải mái, đúng là lúc linh cảm bùng nổ, lúc này cắt đứt cô làm việc so với người ở trên giường làm đến một nửa đã phải đi thì có gì khác nhau?
"Lạc Lan, cô cũng đi gác chuông cùng chúng tôi chơi bài sao?" Có người mời cô.
Tần Phi Thường một khuôn mặt lãnh đạm, nhìn những người trẻ tuổi đó từ bóng bay dần dần biến thành bóng cao su, "Không được, các người đi đi, tôi đi tìm một chỗ nghỉ ngơi.”
Tuy rằng biết cô đi vào nơi này chưa bao giờ sợ, nhưng nghe cô thong dong mà nói muốn đi tìm một chỗ nghỉ ngơi như vậy, mọi người vẫn cảm thấy một trận kính sợ.
Hứng ánh mắt sùng bái của bọn họ, Tần Phi Thường lập tức đi tới một tòa nhà phía sau. Cô lên lầu 3, đi vào phòng ngủ của Bá Đặc.
Hiện tại là ban ngày, căn phòng phồn hoa tráng lệ vẫn là một mảnh phế tích, thảm trải trên gạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057992/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.