Cành hoa hồng bị đè gãy một tảng lớn, mùi thơm ngào ngạt cùng nước đỏ tươi nhiễm đầy mảnh vải dài màu đỏ sẫm, vết thương bị gai đâm trên người vì dây dưa làm cho đau đớn càng rõ ràng hơn rất nhiều so với sung sướng.
Cô đã chết, chết như thế nào?
Tựa hồ là khi khoái cảm ngập đầu thì hít thở không thông mà chết, lúc ấy không sai biệt lắm cô đã mất đi lý trí, thiếu chút nữa cắn đứt yết hầu Bá Đặc, còn Bá Đặc thì càng điên cuồng không nhường một tấc.
"Tiểu thư, tiểu thư cô vẫn ổn chứ?” Người phục vụ nhẹ giọng nhắc nhở làm Tần Phi Thường tỉnh táo lại.
Cảm giác quá mức rõ ràng còn đang quay trong đầu, nhưng thân thể không có gì khác thường.
"Không có việc gì." Tần Phi Thường ngồi dậy, ẩn ẩn giữa mày. Cô còn ngồi ở bên cửa sổ trong tiệm bánh ngọt, trên bàn bà, cà phê chưa uống xong nhưng đã lạnh ngắt.
Ngoài cửa sổ người đến người đi, trong tiệm nhạc nhẹ du dương, tràn ngập hương vị đồ ngọt.
"Không có việc gì thì tốt rồi, vậy ngài còn có yêu cầu gì sao?” Người phục vụ mỉm cười mang theo lễ phép hỏi.
Tần Phi Thường thần sắc như thường, lại lấy menu gọi một phần đồ ngọt và đồ uống: "Phiền toái lại cho tôi một phần này.”
"Vâng, xin ngài chờ một lát."
Bên cạnh đã không có ai khác, Tần Phi Thường nhìn lên người, không có bất kì cái gì khác thường, áo lông ở thế giới kia cho Bá Đặc từ đầu vẫn còn mặc tử tế ở trên người cô, phảng phất cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057972/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.