Mellie không muốn rời vùng địa cực, nhưng cô đoán hẳn là hắn muốn đi truy tìm tiếng kêu gọi đó, không thể mang theo cô. Cô há miệng thở dốc, hỏi ra một câu: "Chờ cậu không còn việc gì, có thể lại đến tìm tôi sao?”
"Được!” Muri nhanh chóng đáp ứng. hắn vốn dĩ chính là nghĩ như vậy, chờ hắn không có việc gì, hắn khẳng định còn muốn tới tìm cô.
Cùng cô ở bên nhau, hắn luôn cảm thấy thực thoải mái.
Nếu không phải lo lắng cho mình không cẩn thận ăn mất cô, hắn cũng không yên tâm đưa cô về thế giới nhân loại, nơi đó có nhiều người như vậy, vạn nhất cô trở về liền rốt cuộc không tìm thấy thì làm sao.
Tới bên ngoài vùng địa cực, xuất hiện rất nhiều ma thú cấp thấp, chúng nó bị thủy triều ảnh hưởng, sovới ma thú trung cấp còn cuồng táo hơn, không cẩn thận đụng phải nhau cũng có thể cắn xé thành một đoàn. Muri không yên tâm đặt Mellie ở nơi này, ôm cô chạy đến tường thành càng gần nhân loại.
Nơi đó là di tích tường thành lưu lại từ trước đại chiến, vào động được gia cố, mặt sau tường thành là nơi tụ cư lâm thời của nhân loại, nơi đó hiện tại tụ tập rất nhiều kỵ sĩ và mục sự thánh đường, còn có rất rất nhiều thợ săn và đoàn dong binh muốn dựa vào săn ma thú kiếm một khoản tiền của phi nghĩa.
Ma thứ cấp thấp phần lớn không thể vượt tường thành được bảo vệ gắt gao, nhưng Muri có thể.
Hắn thậm chí định trực tiếp đưa Mellie vào bên trong thành nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057932/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.