Muri nhìn nhìn, bỗng nhiên duỗi tay ra xoa lên mặt cô.
Mellie bị tay gấu xoa mặt, có chút ngốc mà cầm tay hắn dịch ra, nghe thấy hắn nghiêm trang nói: "Đầu của cô thật nhỏ."
Ngữ khí hiểm lạ dường như hiện giờ hắn mới phát hiện chuyện rõ ràng này.
Muri lại tiếp tục nói: "Cái đầu nhỏ như vậy, ta ấn một cái liền nát.”
Nói rồi còn vui sướng mà cong khóe miệng lên, kiêu ngạo.
Mellie theo hắn nói tưởng tượng một chút, cảm giác đầu tê rần, nghiêng thân mình chôn mặt ở trong thảm lông dày, không để ý tới hắn.
Muri nghiêng đầu, cho rằng cô mệt nhọc, "Hôm nay cô không ngủ trên người ta sao?”
"Không, hôm nay tôi ngủ ở đây.” Mellie nghẹn ở trong thảm nói.
Một lát sau không nghe được động tĩnh của Muri, cô cảm giác đầu tóc mình bị người ta nhẹ nhàng kéo kéo, thò đầu ra nhìn, thấy Muri đã nằm xuống bên cạnh, híp mắt, nửa ngủ nửa tỉnh mà dùng móng vuốt lông xù xù lay tóc cô chơi.
Chơi chơi, đánh cái ngáp cứ như vậy ngủ rồi.
Mellie ngược lại ngủ không được, vươn tay ra, chọc chọc cái mũi ướt màu đen của hắn.
Muri bị chọc đánh cái hắt xì, Mellie vội vàng thu tay giả bộ ngủ, chui vào thảm trộm cười.
Bởi vì chuyện dã thú mũi to, Muri cách hai ngày không ra cửa, ngày thứ ba hắn muốn ra cửa, còn phải mang theo Mellie cùng nhau đi ra ngoài.
“Cô một mình ở chỗ này, vạn nhất bị dã thú hay ma thú ngậm đi mất." Muri thể nhưng còn hù dọa cô, "Cô ít thịt như vậy, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057924/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.