Nhiệt độ từ nóng bức trở nên rét lạnh hoàn toàn, trên mặt đất là một mảnh sương trắng ngưng kết, bụi tuyết thật nhỏ theo gió lạnh lượn vòng.
Mellie dùng áo choàng gắt gao bao lấy chính mình, cô mặc vào quần áo dày, giày cũng bằng da. Giày ấm áp nhưng không vừa chân, hơi có vẻ rộng, dù sao cũng là vừa rồi đoạt từ trên người chiến sĩ thánh đường đuổi giết bọn họ, không thích hợp cũng không có cách nào.
Giày đạp trên mặt đất, nhánh có bị đóng băng phát ra tiếng lộp cộp. Cô đi ở bên Muri, sắc mặt có chút đỏ, hô hấp hơi dồn dập.
Cô bôn ba lâu rồi, khó tránh khỏi cảm thấy mỏi mệt.
Càng đi về phía trước, bọn họ nhìn thấy cảnh sắc càng đơn điệu, đến màu sắc dư thừa cũng không có. Nơi này thậm chí còn chưa tới phạm vi vùng địa cực, đã lạnh đến làm người ta có chút chịu không nổi.
Mellie cổ hết sức mà đi về phía trước, theo sát bước chân Muri. Cô thoáng kéo áo choàng ra che miệng lại, muốn trò chuyện dời đi một chút lực chủ ý của mình.
"Muri, lúc trước vì sao anh rời vùng địa cực?”
"Vùng địa cực có mấy tháng nhiệt độ cao ẩm hơn một chút, sẽ có người đi vào săn ma thú, chính là những người thánh đường đó, bọn họ quá phiền.” Muri trở lại nơi này, cảm giác được hơi thở lạnh bằng trong không khí, như cá gặp nước, đi cùng có lực, bất quá nói đến cái này trong giọng nói của hắn đều là không cao hứng, "Ta tránh bọn họ mới chạy ra.”
Lại nói: "Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057917/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.