Hắn cũng sẽ không bởi vì thương tiếc hoặc là bảo hộ nàng gì đó, chỉ căn cứ vào mục đích không cho hàng hóa bị hao tốn mà trông coi nàng.
Đoàn trưởng cũng tới đây xem qua. Ông ta khác với những thành viên đoàn dong binh đầy đầu là thân thể nữ nhân, ánh mắt nhìn nàng là một loại đánh giá suy tính, ánh mắt nhìn chằm chủ hàng hóa đáng giá.
"Chờ lúc sắp đến Pudala nhớ rõ đổi bộ quần áo lau mặt cho nàng, miễn cho đến lúc đó thành ra khó coi mà phải bồi tiền.”
Ban đêm, Mellie bởi vì ẩn ẩn đau bụng mà không thể ngủ.
Nàng nghe thấy tiếng lửa trại trong doanh địa, tiếng hít thở của Muri dựa vào bên ngoài lồng sắt, tiếng ngáy của lính đánh thuế đang ngủ, còn có...... tiếng bước chân chậm rãi tới gần.
Có người nào đi tới xe đặt hàng hóa bên này.
Nàng bò dậy, nhìn thấy mấy ngón tay vẫy mỡ và dính vết máu vén rèm lên, bám ở trên nan lồng.
Nàng hoảng sợ, vừa định nhắc nhở Muri canh giữ ở một bên đang ngủ, ngẩng đầu đã không thấy Muri dựa ở bên kia, mấy ngón tay lay nan lồng lạch cạch lăn vào lồng sắt, rắc máu đầy đất.
Bên ngoài có người đau đến kêu to, bừng tỉnh toàn bộ lính đánh thuê trong doanh địa.
"Là đoàn cường đạo đánh lén!”
"Dậy dậy!”
"Đoàn cường đạo đánh lén!”
Các dong binh tỉnh dậy dùng sức đánh lá chắn và đạo sắt, toàn bộ doanh địa thức tỉnh lại.
Bên ngoài miếng vải đen không ngừng vang lên tiếng người thét chói tai, Mellie nhìn chằm chằm mấy ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057901/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.