Dưới kệ sách cao lớn dày nặng, thiếu nữ mặc váy dài màu lam nhạt cúi đầu đọc sách, ngẫu nhiên cầm bút lông chim sao chép cái gì, gió mang theo hơi thở rừng rậm từ cửa sổ mở rộng thổi vào, thổi tung mái tóc dài màu nâu hơi hơi cuốn khúc của cô.
Đối diện thiếu nữ, một vị phu nhân tóc đỏ ngồi ngay ngắn, đồng dạng cầm một quyển sách.
Thân hình hai người đắm chìm trong ánh sáng hoàng hôn cam vàng, hình dáng các cô mơ hồ trong vầng sáng mông lung, thư phòng yên tĩnh có vẻ như là không khí hài hòa an tường.
Khi Alex tìm tới, nhìn thấy trường hợp như vậy, đứng ở ngoài cửa nhất thời không dám ra tiếng quấy rày.
Phu nhân Fries bỗng nhiên buông quyển sách trên tay xuống, nhẹ nhàng hừ một tiếng, bà ấy hỏi: "Viết thế nào rồi?"
Đối diện Mai Lật đầy mặt thâm cừu đại khổ mà buông bút lông chim, đưa thứ mình viết nửa ngày sang.
Phu nhân Fries chỉ nhìn thoáng qua, liền hít một hơi thật sâu, tựa hồ là có chút áp chế không được cảm xúc của mình.
Là người ưu nhã từ nhỏ đến lớn, nhưng mấy ngày này, bà ấy kiến thức được cái gì gọi là học tra chân chính. Được bà ấy dốc lòng dạy dỗ, Mellie thể nhưng thứ đơn giản nhất, cơ bản nhất của ngôn ngữ yêu tinh cũng không thể nắm giữ, cô dường như không thể lý giải loại ngôn ngữ này, học vạn phần cổ hết sức.
Phu nhân Fries nhìn bài tập lung tung rối loạn mấy ngày, thật sâu hoài nghi rốt cuộc cô có phải thân sinh của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057880/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.