Alex tóc vàng nhìn rừng rậm nơi xa, đột nhiên hỏi: "Lần trước tiên sinh Boller đi, có nhìn thấy phu nhân Pegg, em gái của Fries sao, bà ấy lớn lên giống Fries không?”
Cú mèo giật giật móng vuốt, "Ta cũng không thấy bà ấy, ta rất cẩn thận, cũng không kinh động bà ấy. Ta chỉ thấy được cô bé Mellie đáng thương. Ầy, tính tình cô bé không tồi, chỉ tiếc diện mạo so ra kém phu nhân Fries, không có tóc màu đỏ và đôi mắt màu xanh lục ..."
“ Thật đáng tiếc." Alex nhún vai, tháo xuống chuỗi vòng cổ ngọc bích quẩn trên tay.
Vòng cổ vừa rời khỏi tay gã, hai mắt gã rốt cuộc không nhìn thấy ánh sáng bên kia rừng rậm, vì thể gã lại một lần nữa quần chuỗi vòng cổ lên tay.
Ánh sáng màu ngọc bích quẩn ở trên tay hắn ảm đạm xuống, cùng lúc đó hai mắt gã trở nên càng sáng ngời, cũng có thể thấy những cảnh sắc người thường không nhìn thấy.
Gã câu được câu không mà thưởng thức vòng cổ ngọc bích tống cổ thời gian.
Bỗng nhiên, dưới đường phố ầm lên, thanh âm ồn ào vẫn luôn truyền tới trên lầu.
"..... Là nữ vu...... Quái vật......"
"..... Mau đi...... gọi Bruce bọn họ......”
Alex thu hồi vòng cổ ngọc bích, dò thân mình ra nghe một lát, chờ đến động tỉnh phía dưới đi xa, mới mang theo tươi cười xán lạn quay đầu lại nói với cú mèo: "Tiên sinh Boller, chúng ta tới thực kịp thời, những người này phát hiện phu nhân Pegg kia, hiện tại tựa hồ đang chuẩn bị muốn đi qua đó tìm phiền toái.”
"Nếu như vậy, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057872/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.