Mai Lật ngay từ đầu cũng không rõ hắn muốn mang cô đi đâu, trừ tiếng khóc đáng sợ, hắn không thể phát ra thanh âm khác, cũng không có cách nào giải thích với cô.
Cô nhéo tại quái vật đầm lầy, quan sát thấy cảnh sắc chung quanh chậm rãi trở nên có vẻ quen thuộc, còn mơ hồ thấy nơi xa có một nóc nhà gỗ, lúc này mới nhở ra, bên này rõ ràng chính là đầm lầy gần rừng cây thấp.
Bác Maggie chính là chết ở đầm lầy này, nghe nói thi thể bà ấy hiện còn chìm trong đầm lầy, không ai có thể vớt lên.
Hắn đưa cô tới nơi này làm gì?
...... không thể nào?
Sẽ không phải là muốn cô hỗ trợ vớt thi thể đi?
Trong đầu Mai Lật xuất hiện cái ý niệm này trước tiên, hơn nữa mạc danh có khẳng định.
Quái vật đầm lầy ôm cô đi đến giữa đầm lầy, chậm rãi buông tay ra tựa hồ muốn để cô đi.
Mai Lật cả kinh, một phen xiết chặt cổ hắn, chân cuốn lấy eo hắn không bỏ, bám ở trên người hắn thấp giọng nói: "Thanh tỉnh một chút, anh buông tôi ra tôi sẽ chìm! không được buông!”
"anh ngốc a, vạn nhất tôi chìm xuống thật, anh nhớ rõ vớt tôi lên sao?”
Cảm giác được cô bài xích, quái vật đầm lầy ngừng động tác buông cô, nhìn biểu tình là mờ mịt vô thố, nước mắt còn đang yên lặng chảy, đáng thương giống bị mắng.
Mai Lật: ".....".
Thôi, hắn khẳng định không phải là muốn giết chết cô ở đầm lầy, mà hy vọng cô có thể làm gì đó, coi như cô đoán đúng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057862/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.