Nơi này mùa đông cũng không dài, cơ hồ chính là mấy trận tuyết lớn qua đi, thời tiết liền chậm rãi chuyển ẩm. Tuyết đọng tan ra từng ngày, dòng suối nhỏ không biết ngày đêm leng ka leng keng vang không ngừng, dòng nước chảy xiết bên đồng ruộng chảy về các nơi.
Tuyết tan, cỏ dại ngủ đông phía dưới gấp không chờ nổi chui ra khỏi tuyết đọng, lộ ra từng đám mầm cây xanh non.
Cơ hồ trong nháy mắt, trong sơn dã lại là một mảnh màu xanh lục vui sướng phồn vinh.
Màu xanh lục đặc biệt ôn nhu, mang theo vàng nhạt bừng bừng sinh cơ.
Hoa kim tước trong hoa viên của Mai Lật cũng mọc ra mầm mới, hoa đỗ quyên cũng vậy, vườn hoa yên lặng một mùa đông chuẩn bị vào năm nay lại lần nữa nở ra một mảnh biển hoa xán lạn.
Nhìn đám cây cối này, tâm tình Mai Lật luôn thực tốt.
Bất quá, so với đám cây cối mỗi một ngày đều hướng về mặt trời mà sinh trưởng, quỷ hồn phu nhân Pegg trong nhà nhìn càng giống như đang khô héo.
Mellie còn nhớ rõ lúc mình vừa tới thế giới này nhìn thấy phu nhân Pegg, tuy rằng tái nhợt mà gầy ốm, mười phần là bộ dáng người bệnh, nhưng tóc đỏ tươi đẹp cùng đôi mắt xanh biếc như hồ nước, làm người ta nhìn một cái liền tâm tinh lay động.
Nhưng giờ đôi mắt xanh biếc trở nên vẩn đục, tóc đỏ tươi đẹp cũng bất tri bất giác phai màu.
Cứ theo lẽ thường đưa đồ ăn lên cho phu nhân Pegg, khi Mai Lật rời phòng khỏi bà ấy, thấy tóc đỏ từ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057858/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.