Dù làm nũng hắn, thiên sứ bùn ngây ngốc cũng sẽ không cho phản ứng gì, rải tịch mịch thôi a.
Chiều hôm nay, ráng màu đầy trời, Mai Lật ở trong hoa viên nhà mình cắt chạc cây, thấy quái vật đầm lầy khoác ánh sáng của đám mây lúc mặt trời lặn từ rừng rậm đi tới.
Thân thể hắn rất gầy đi ra từ trong rừng rậm, nạm lên đường viền màu cam ẩm.
Không phải ban đêm, không phải trời mưa, không dẫm lên vũng bùn xuất hiện. hắn chỉ tầm thường mà đi ở trong bụi cỏ, mang ra đầy nước bùn.
Mai Lật cảm giác được cái gì, còn cầm kéo, chạy ra hoa viên đón hẳn.
Đập vào mặt là mùi thơm ngào ngạt của hoa thủy tiên làm cho kinh sợ.
Không biết từ chỗ nào hắn lấy ra hoa thủy tiên, cùng với lá cây và một chút rễ cây vẫn còn thảm thiết treo ở phía dưới.
Giữa trưa mới có một chút vết thương nhỏ, vô ý thức làm nũng với hắn, buổi chiều hắn liền làm ngược thói quen bình thường, bỗng nhiên tới đưa cho cô một bó hoa thủy tiên.
Cô đi vào thế giới này mấy tháng, còn chưa từng thấy xung quanh có thủy tiên đâu.
Tuy rằng bọn họ không thể dùng ngôn ngữ giao lưu, nhưng Mai Lật giờ phút này không chút nghi ngờ, hẳn đây là riêng mang theo lễ vật tới an ủi cô.
Chỉ vừa suy đoán như vậy, Mai Lật liền cảm thấy mình sắp bị người bùn tản ra hơi thở bùn đất cỏ xanh làm cho ngọt ngào đến hôn mê.
Quá choáng váng rồi.
Cô chưa từng có loại cảm giác này.
Cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057853/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.