"Răng rắc –" trên mặt xám trắng của Lương thị thần lại xuất hiện một cái khe, bóc ra một khối vỡ tiếp theo, nhưng phảng phất hẳn hoàn toàn không phát hiện, vẫn nhìn bóng người trôi nổi mép giường, ngữ khí tầm thường mà nói chuyện phiếm.
“Ngươi rốt cuộc cũng hiểu tư vị của tình cảm?" Giống anh trai trêu chọc em trai.
Tần thị thần không e dè nói: "Tro cốt cô ấy ở trong thân thể tôi, khiến tôi không thể tránh né mà lây dính tình và dục của cô ấy, đây là tình cảm mà anh vừa nói sao?”
Lương thị thần: "Phải hay không phải, hẳn là cậu nên hỏi chính mình mới đúng.”
Tân thị thần gật gật đầu: "Ừ, như thế thì, tôi đã hiểu.”
Lương thị thần: "Hiểu cái gì?”
Tần thị thần: "Màu đỏ, quả nhiên mười phần mỹ lệ."
Lương thị thần bỗng nhiên cười ra tiếng, " Cậu đó, thật đúng là một gia hỏa đáng sợ.”
Chờ hắn dừng cười, Tần thị thần tiếp tục dùng ngữ khí nói chuyện phiếm kia, nói: "Như vậy, anh đã chuẩn bị tốt để ta cắn nuốt sao."
"Quả nhiên hôm nay cậu tới cắn nuốt ta." Lương thị thần thở dài.
“Nếu không thì tôi còn có thể tới nơi này làm cái gì đây." Tuy rằng Tần thị thần có thần tính tình lạnh lùng, nhưng Lương thị thần mạc danh cảm thấy hắn nói lời này vẫn cười rất hữu hảo. Thị thần này bị phương pháp tàn khốc nhất đắp nặn ra, chính là thứ đáng sợ như vậy.
Trong miệng nói cắn nuốt, nhưng không khí hữu hảo, lúc Tần thị thần mở tay áo ra, tơ hồng cắn nuốt tung bay. Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057813/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.