Khi mọi người đã ra ngoài, đối diện với khuôn mặt nghiêm túc của tiến sĩ Simon, Thời Dĩ Thiên vứt bỏ tạp niệm, đem quá trình làm tình của mình và Quý Ngạn Hi kể lại.
“Cậu nói là cậu cảm nhận được suy nghĩ của Quý Ngạn Hi?” - Tiến sĩ Simon nắm được trọng tâm.
“Đúng vậy” - Thời Dĩ Thiên gật đầu, mặt hơi ửng đỏ nói - “Tôi chỉ là….chỉ là lúc đó, cảm nhận được tình cảm của tôi và sói nhỏ….những chuyện khác cũng không cảm nhận được”
Tình cảm mà Thời Dĩ Thiên nói, chính là tình yêu không hề giấu diếm của Quý Ngạn Hi.
“Vậy đáp lại cậu ấy thế nào?” - Tiến sĩ Simon lại hỏi.
Thời Dĩ Thiên khó hiểu chớp mắt nhìn.
“Cậu yêu cậu ấy không?” - Tiến sĩ Simon giải thích - “Lúc cậu ở thế giới tinh thần lực có nói với cậu ây là cậu yêu cậu ấy không?”
“Tôi thích anh ấy” - Điểm này thì không cần phải do dự, nhưng về ‘yêu’, đây là loại tình cảm rất sâu đậm, Thời Dĩ Thiên nhất thời cũng chưa dám nói - “Tôi….tôi cũng không biết lúc đó có nói với anh ấy không. Tôi chỉ là cảm thấy rất thoải mái, so với cao trào của thân thể còn muốn……….”
“Cậu là đang nói cậu cảm thấy như linh hồn mình cũng rung động?” - Tiến sĩ Simon tiếp lời.
“Đúng vậy” - Thời Dĩ Thiên mắt sáng lên - “Chính là cảm giác đó”
Lúc ấy, trong nháy mắt, trí não Thời Dĩ Thiên bỗng trống rỗng, cả người như đang phiêu diêu, dường như không cảm nhận được trọng lượng. Có thể giống như cảm giác của người dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-thu-phu-cua-ta/1209569/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.