Con bướm lớn đột nhiên biến lại hình người, cả người trần trụi ôm lấy Thời Dĩ Thiên.
“Bảo bảo, anh yêu em” - âm thanh Thụy Nặc ôn nhu vang lên.
Khóe môi Thời Dĩ Thiên không nhịn được mà nhếch lên, lại cảm thấy có tý ngượng ngùng, hắn chôn trong ngực Thụy Nặc nói - “Anh mặc quần áo trước đi”
Kỹ thuật khoa học của Lam tinh rất phát triển, có thể làm quần áo gấp gọn nhỏ như cái nút áo, ấn nút một cái là có thể mặc. Thụy Nặc buông Thời Dĩ Thiên ra, mặc quần áo xong lại nắm tay Thời Dĩ Thiên - “Câu chuyện em kể là chuyện không thể nào có ở đế quốc này” - Con ngươi màu hổ phách của Thụy Nặc nhìn chăm chú vào Thời Dĩ Thiên - “Nếu một giống cái muốn một giống đực nào, chỉ cần hắn kiên trì, mặc dù là gia đình giống đực có bần hàn, thì cũng có thể trở thành trượng phu của giống cái đó, giống cái có thể có nhiều trượng phu mà”
Thời Dĩ Thiên sửng sốt trong chốc lát, ở Lam tinh đế quốc đúng là chuyện tự tử vì tình không xảy ra. Nhóm giống cái ở đế quốc luôn có thiên tính vừa đa tình vừa vô tình, chỉ cần giống đực đồng ý, thì giống cái có nhiều trượng phu cũng được.
“Có lẽ đúng là hiện tại không thể nhưng chuyện xưa cũng chỉ là chuyện xưa thôi”
Thụy Nặc lại nói - “Anh rất thích câu chuyện này. Bỉ dực song phi - rất mỹ lệ”
Thời Dĩ Thiên thở ra - “Anh thích là được rồi”
Thụy Nặc cúi đầu hôn lên môi Thời Dĩ Thiên, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-thu-phu-cua-ta/1209557/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.