Lôi Gia Hãn ngó đầu mở cửa tiến vào, hết nhìn đông lại nhìn tây, động tác vô cùng cẩn thận. Nhìn không thấy bóng dáng Minh Sanh, cậu mới lớn mật đi vào. Tất cả những hành động này của Gia Hãn làm Mộc Nhã tức cười. Lôi Gia Hãn chạy nhanh lại bên người Mộc Nhã, cau mày nói:“Em đây không phải sợ quấy rầy đến hai người sao? Hắc hắc, bà chị, đêm qua thật đúng là kích – tình bắn ra bốn phía nga!”
“Nếu cậu tới đây chỉ là vì tò mò việc tư của chị, thứ chị đây không thể phụng bồi.” Mộc Nhã không ngại chia sẻ tình cảm của mình, nhất là với đối tượng là Lôi Gia Hãn, nhưng nếu bảo cô chia sẻ những thời khắc âu yếm bên người yêu, vậy thật có lỗi .
Lôi Gia Hãn bĩu môi, nói:“Thế thần tượng của em đâu? Sao lại không ở đây.”
“Đi về.”
Đối lập với vẻ bình tĩnh như không của Mộc Nhã, Lôi Gia Hãn lại có vẻ vô cùng ngạc nhiên nói:“Đi về? Về chỗ nào rồi? Sẽ không là về kịch tổ đi! Này, Mộc Nhã, sao em cứ cảm thấy hai người thế nào ấy? Đừng nói là hai người cãi nhau nhé!” Hai người vào buổi tối ở cùng một chỗ, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã rất mờ ám, Lôi Gia Hãn trước khi tới đây nghĩ thế nào cũng không nghĩ là Minh Sanh sẽ trở về, vậy Mộc Nhã làm sao bây giờ?
“Đừng có mà nguyền rủa, bọn chị rất tốt , cậu ấy, đừng ngồi đấy mà suy nghĩ lung tung.” Đối với Lôi Gia Hãn trong trạng thái không công tác, Mộc Nhã đã không nghĩ nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-nu-phu/1847466/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.