Những ngày sau đó không khí nhà nhóc Tuấn thực sự khá căng thẳng, ít ai nói với nhau lời nào nhất là nó và ba. Tuấn cũng đã qua cái thời nhảy đưng đửng lên và làm những trò dại dột để được theo ý mình. Nó muốn chung sống với người mình yêu và muốn gia đình nó phải chấp nhận người yêu của mình, mẹ thì có vẻ đã siêu lòng nhưng còn ba nó thì sao? Khó thật.
Bực nhất là ông Quân! Sau chuyện này có vẻ như thằng chả cố tình lãng tránh nó thì phải chẳng thèm cho nó ngủ chung nữa. Chán ơi là chán. Hỏi tới thì ổng cứ nói: “Cần phải cho người lớn thời gian!” Vậy mà lúc nói chuyện thì đạo mạo, tự tin lắm ai dè… Trời ơi! Đang quen nhau mà như vầy thì làm sao nó chịu nổi. Tuấn cảm giác như mọi người đang quay lưng lại với nó thì phải, chẳng những ba mà cả ông Quân cũng đang muốn thử thách nó chăng? Được rồi! Hai người này hãy chờ xem!…
À quên chưa nói thêm: Được sự cho phép và giúp đỡ của ông Hùng ba con Quyên. Tuấn đứng ra mở một siêu thị máy tính bự chảng tại Quận 6 ngay bùng bung Phú Lâm luôn.
Quân đang khá căng thẳng vì tên trưởng phòng kỹ thuật chơi trò: “Ma cũ ăn hiếp ma mới.” Hắn đưa cho cậu cài những cái máy chằn ăn trăn quấn cùng những phần mềm hóc búa nhằm tìm cớ để nặng nhẹ cậu. Đang căng thẳng với việc tìm một danh sách dài những phần mềm mà tên trưởng phòng đưa ra thì thằng Tuấn mở cửa phòng kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790752/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.