Quyên lấy tay khuấy đều ly nước của mình rồi buông tiếng thở dài:
– Anh thực sự là Gay àh?
Thằng Kỳ Trương ngồi đối diện vẫn im lặng cúi mặt xuống một cách khổ sở coi như đó là câu trả lời. Con Quyên dựa lưng vào ghế thú nhận:
– Em không muốn làm đám cưới với nó, em đang rất sợ, anh biết không?- Vì sao? Em phải cưới nó!
Giọng thằng Kỳ Trương chắc nịch, con Quyên rươm rướm nước mắt:
– Bây giờ em rất sợ thằng Tuấn, nó hung dữ một cách khác thường, nó luôn miệng khẳng định đó không phải là con nó, ánh mắt nó nhìn em đầy căm thù anh biết không? Mẹ con em rất sợ, nó bảo sau khi sinh sẽ đi xét nghiệm A D N để làm nhục gia đình em trước mặt mọi người…
Kỳ Trương khá hoảng hốt:
– Nó… nó…. nói như vậy luôn àh? Nó không bỏ cuộc sao?- Anh biết tính thằng đó mà, em sợ đám cưới với nó lắm! Hay là…
Quyên nhìn thằng Kỳ Trương một cái, sợ mình hiểu đúng vấn đề nhưng thằng Kỳ Trương vẫn thốt ra một câu dư thừa:
– Hay là sao? Ý em là gì?- Mình cưới nhau đi!- Cô điên àh? Cô phải cưới nó!- Nhưng đứa bé là con anh!
Kỳ Trương hét lên:
– Cô quên chuyện đó đi! Không thì chúng ta chấm dứt mọi chuyện tại đây! Đừng liên lạc với tôi nữa, mọi chuyện cô tự lo đi!
Nó đứng dậy, con Quyên chụp tay nó lại:
– Anh bảo em phải làm sao đây?- Phá thai đi!
Giọng thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790725/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.