Thằng Quân chắc đã bỏ đi về bệnh viện rồi, nghĩ thế nên thằng Kỳ Trương che miệng cười khúc khích. Lúc ấy nó bổng nhận được điện thoại của thằng Tuấn, vừa bắt máy lên thì đã bị chửi:
– Thằng khốn mày đang ở đâu đó!
Kỳ Trương dù đang ở rất gần hai đứa nó nhưng vẫn giả vờ như…. trẻ thơ:
– Có chuyện gì không? Tao đang ở bệnh viện với thằng Quân!
Tuấn ngập ngừng một lát rồi nói:
– Có thật là tao chỉ cần lên giường với một thằng nào đó thì mọi chuyện sẽ kết thúc đúng không?
Kỳ Trương cười khẩy:
– Sao? Quyết định đổi ý rồi àh?- OK! Mày cho người tới đi! Ngay bây giờ để bảo đảm là mày không dàn cảnh! Địa điểm cho tao chỉ định!
Kỳ Trương khổ sỡ nó:
– Người thì đã có sẳn rồi đó, nhưng bây giờ tao không đi ra ngoài để chứng kiến được, với lại tao phải phụ thằng Quân trông chừng mẹ nó nữa! Thôi để bữa khác đi!
Tuấn nghe tới thằng Quân khiến nó cảm thấy đau như bị kiến cắn trong tim. Con Quyên ngồi kế bên nghe cuộc điện thoại nhướng mắt với thằng Tuấn, cu cậu chợt bừng tỉnh và nói:
– Không chịu thì thôi mày, khi khác để mày dàn xếp cảnh gài tao hả?- Nhưng làm sao tao tận mắt chứng kiến cảnh đó được? Tao muốn thấy cho hả dạ! Ai mà tin được mày sẽ giở trò gì chứ?
Tuấn giả vờ như chợt ra điều gì đó:
– À, hay là thế này đi! Có con Quyên nè, có gì nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790686/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.