– Thiệt tình sống hai mươi mấy năm trời anh chưa từng thấy ai trên đời này vô duyên như nhóc cả!- Gì dzô dziên ông nội, có sao tui nói vậy hà!- Phải vậy không đó! Hay là giả mù sa mưa? Ai biết sau lưng anh: nhóc và con Quyên làm những gì chứ?
Tuấn nghe nhắc tới con Quyên bổng buồn rười rượi, bất chợt nó kéo tay thằng Quân sát vào bụng để người thằng Quân ôm chặt lấy nó, Quân mỉm cười:
– Vụ gì vậy? Nhắc cái nhớ rồi sao?…
– Ông Quân này!- Gì? Làm gì hình sự ghê vậy?- Ông có tin tôi không?- Tin…- Cám ơn ông thật nhiều!
Quân cười:
– Chưa nói hết câu chú ơi: Tin.. chết liền! Ha ha ha!- Ông sao cứ giỡn hoài!
Quân tự động ôm nhóc thật chặt, cằm của cậu kề lên vai nó dù rằng hai đứa đang chạy xe giữa đường:
– Tính nói gì nói đại đi, cái mặt nhóc hình sự sao thấy ghê quá! Bày đặt bắt chước ai vậy hả?- Sau này vì lý do ông sẽ không yêu tôi nữa?- Ha ha… hỏi gì ghê vậy?- Thì ông trả lời đi!- À… vì… vì anh mất trí, vì trái tim anh ngừng đập… thì anh sẽ hết yêu nhóc! Được chưa! Mà sao hỏi vậy chi dzạ?
Bổng nhiên Quân lại nói thêm:
– Nhưng mà giữa hai chuyện yêu nhau và quen nhau là khác à nha!- Là sao?- Tức là mặc dù anh yêu nhóc nhưng mà vẫn có thể… bỏ nhóc đó!- Tại sao chứ?- Thì nếu nhóc không nghe lời anh! Anh quê độ anh bỏ!- Dễ vậy hả?- Chứ sao! Thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790556/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.