– Này, ông ngủ chưa vậy?- Còn thức! Cái tay nhóc tháy máy như vậy ai mà ngủ cho được. Nhóc tính bày trò gì nữa hả? Anh mệt lắm rồi đó nha, nhóc quậy anh quá trời! Hư ghê, có ngày bị giang hồ chặt tay đó nha!- Cái gì? Thằng nào, con nào dám chặt tay tui? Của tui, tui có quyền làm bất cứ gì tui thích nha!- Xía! Ở đâu ra vậy? Của nhóc con khỉ nè… lấy tay ra coi!- Hì hì, không ngủ được thì… mình ra bờ biển đi dạo nha! Chắc là đẹp lắm!- Oh! Không phải là một ý kiến tồi, mặc áo ấm vô đi, nhóc chưa chắc đã khỏi bệnh đâu nha!…
Thế là hai tên ấy lục đục sửa soạn đi bộ ra bờ biển, sóng hôm nay vui lắm, cứ liên tục vỗ vào bờ reo múa… Tuấn ôm lấy vòng tay của thằng Quân nói:
– Bây giờ mình chơi trò vẽ tranh trên cát đi!- Vẽ gì giờ nhóc?- Ông suy nghĩ đi!- Vẽ hình trái tim khắc tên anh và nhóc nghen! Chịu không?- Wao, sao ông có suy nghĩ giống với tui quá vậy? Tui cũng tính nói vậy đó!
Thế là hai đứa hì hục, lom khom vẽ một trái tim thật lớn trên cát, thằng Tuấn hạnh phúc nói:
– Mỗi thằng nửa trái tim, ông vẽ tên tui, tui vẽ tên ông nha!- Ừh, anh biết rồi!
– Wao, tác phẩm của hai đứa mình đẹp thật ông nhỉ?- Ừh! Mà lỡ có ai thấy thì sao? Nhóc không sợ àh?- Không! Việc gì phải sợ! Tui sống trên đời này cóc sợ ai hết!- Không sợ anh luôn sao?- Vậy ông có sợ tui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790504/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.