“Rầm!”
– Ông nói coi, thái độ đó là thái độ gì?
Tuấn đóng mạnh cửa phòng, nó nói như tát nước vào mặt đối phương, Quân mỉm cười nhưng vẫn tạo ra vẻ mặt tỉnh bơ. Thật ra nó yêu thằng Tuấn rất nhiều và nó cũng rất mong nhận được điều ngược lại ở thằng Tuấn. Cái cách của thằng Tuấn trẻ con, đáng yêu sao sao ấy, vì thế cho nên nó ghẹo coi như thử lòng đối phương, một mặt, trước con Hiền nó không thể làm gì khác. Dù sao, với con Hiền, ở một khía cạnh nào đó, nó vẫn thấy bản thân mình đầy tội lỗi.
– Thái độ gì đâu nhóc!- Ông đá tui qua cho con nhỏ kia để ông xuống nói chuyện vui vẻ với thằng Pede kia hả? Ông nói coi!- Nè nè… ăn nói đàng hoàng lại nha!
Trời ơi, mười chín tuổi đầu rồi mà còn như con nít, xem anh chàng nằm bệch lên giường, tay đấm liên hồi xuống nệm mặt nhăn nhó thì đúng là… không cười không được, nó mếu máo:
– Tui không muốn biến chuyến đi chơi này thành những chuyện không vui, tui muốn dành cho ông bất ngờ vậy mà ông nở lòng nào đi chơi tui, ông dẫn theo hai đứa kia… ý ông muốn gì đây! Hay là muốn quay lại với thằng Hoàng hả?- Nếu thế thì sao nhóc? Nhóc quay về với nàng Hiền, huề!
Quân nói và cố gắng không mỉm cười trong khi thằng Tuấn bắt đầu mất bình tỉnh thật sự:
– Ông muốn vậy phải không? OK! Đi qua mà ngủ chung với thằng kia đi!- Bên đó cả đống người, nếu nhóc biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790496/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.