Quân nhè nhẹ mở cửa phòng bước vào, thằng Tuấn đang ngủ say, nó còn ngáy nữa chứ. Phù, thế là thoát nạn! Thằng Quân quăng số tiền quyên góp lên bàn và thay quần áo ra rồi từng bước leo lên giường. Nó ân hận vì lúc sáng sao lại dễ dãi với tên nhóc này khiến nó lấn tới… bực thật.
Quân theo thói quen mở máy thì bổng… bàn tay của tên Tuấn quàng qua bụng nó, nhìn lại thì thấy cái miệng tên này đang cười toe toét trông thật gian manh. Quân làm lơ để xem nó dám làm gì không? Mặt cậu hình sự lên thấy rõ… tội nghiệp, cũng biết sợ. Chỉ nằm ôm như thế và im re, lâu lâu lại thở ra vài cái trông thảm thương làm sao! Chịu đựng hết nổi thằng Tuấn la làng:
– Hàizzz… bực quá! Ông dẹp cái máy cho tui coi, nói chuyện gì đó đi!- Chuyện gì, có chuyện gì để nói sao?- Có chứ sao không, chuyện nghiêm chỉnh này, lâu lâu tui qua ngủ ông phải ưu tiên chứ!- Xì… lâu lâu qua ngủ cái con khỉ nè, tui thấy mò qua hoài chứ ở đó mà lâu lâu….
Dù cằn nhằn nhưng thằng Quân vẫn chiều theo ý nhóc.
– Rồi, nói gì nói đi!- Ông có thương tôi không?- Không! Nhảm! Vậy cũng hỏi.- Mình làm gì đi!
Quân không khỏi phì cười trước đề nghị ngô nghê của nhóc:
– Làm gì là làm gì?- Chứ ông quen ghệ thì ông sẽ làm gì?- Không làm gì hết! Ngủ!- Tào lao! Tui hỏi thiệt mà…
Quân hỏi cắc cớ lại:
– Vậy nhóc sẽ làm gì?- Con gái thì tui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790494/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.