Tại căng tin của trường trong giờ ra chơi, thằng Điệp ấm ức nói:
– Tao thấy thằng Tài cái mặt thấy ghét sao áh, hình như tao nói chuyện với ông Quân nó khó chịu mày ơi! Làm như ông Quân là của nó không bằng…
Thằng Tuấn ghẹo:
– Chứ không phải do mày mang thành kiến rồi suy diễn hả? Mà trên thực tế thì ổng là của nó chứ của ai?
Thằng Tân cười tủm tỉm nói:
– Hồi nãy tao giả bộ lại nói với anh Quân là: “Bữa thằng Tuấn ngủ ở nhà anh mà em không biết, làm đi kiếm nó quá trời!”, một mũi tên hai con nhạn luôn. Thằng Tài sa sầm cái mặt xuống liền, ông Quân cũng bối rối thấy rõ… hả hê ghê.
Thằng Điệp nói:
– Mày “cũng ít” thâm độc quá ha. Tới nay tao mới biết đó!- Thường thôi bạn ơi! Tao tin chắc là hai người đó nhất định có vấn đề! Tuấn… mày thấy sao? Làm gì mà im re vậy? Suy nghĩ về nước Mỹ hả?
Bổng nhiên thằng Tuấn hỏi một cách nghiêm túc:
– Nếu tao kua thằng Quân thì sao?- Hả?
Hai cái miệng cùng đồng thanh lên một lúc:
– Mày.. mày… nói chơi hay nói giỡn vậy? Tại sao? Mày mê ổng rồi hả?
Thằng Tuấn bĩu môi:
– Xí… tao khẳng định lại là không bao giờ có chuyện đó! Tao chỉ kua chơi cho bỏ ghét thôi.
Thằng Điệp phủi tay:
– Thôi đi, đúng như anh Quân nói, mày chỉ toàn ảo tưởng. Ổng mê thằng Tài chứ mày là không có vé đâu!
Thằng Tân thêm tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790422/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.