2h sáng.
Nó lăn qua lăn lại, đôi mắt mở thao láo vội đạp chăn đứng dậy ra ngoài hóng gió. Cạnh đống lửa trại có một bóng người quen thuộc đang ngồi quay lưng với nó. Mái tóc đen tuyền nhẹ nhàng bay trong gió, nó đi đến.
- Sao anh không đi ngủ?!
Hắn không quay lại nhìn chỉ lạnh lùng trả lời.
- Không ngủ được.
Nó ngồi xuống cạnh hắn khuôn mặt nhìn nghiêng đẹp như tượng kia như trút được hết gánh nặng vậy. Đôi mắt xanh sâu thẳm không có chút cảm xúc kia nhìn lên bầu trời, nó cũng ngẩng đầu lên. Trời hôm nay thật đẹp! Giữa khoảng không gian yên tĩnh, hắn đột ngột hỏi.
- Cô đã yêu ai chưa?
- Chưa từng! Nó quá xa vời đối với tôi!- nó đáp lại.
- Tôi đã từng, cô ấy rất đáng yêu và tốt bụng.
Khỏi nói nó cũng biết đó là ai nhưng vẫn hỏi.
- Nếu giờ gặp lại, anh có yêu cô ấy không?
Hắn nằm xuống bãi cỏ nhắm nghiền mắt nói với giọng buồn buồn.
- Cô ấy sẽ không bao giờ quay lại!
- Nếu như cô gái đó quay lại thì anh sẽ yêu cô ấy chứ!
- Tôi không biết!
Nghe câu nói đó của hắn, nó đứng phắt dậy đi thẳng vào trong lều. Không hiểu sao nó luôn hy vọng rằng hắn sẽ không yêu cô gái đó, không được nhắc đến cô gái đó, không được lo lắng về cô gái đó, không được…
Cái mà người ta gọi là hy vọng quá xa vời…
Nó trùm chăn chỉ một lúc sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-vo-tam-yeu-anh-nhe/2001053/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.