Rầm...
Nó đạp cửa phòng ngủ, vội vàng chạy ra ngoài quần áo xộc xệch khỏi nói cũng biết nó đang muộn học. Vớ vội chiếc bánh trên bàn, nhai nhồm nhoàm hết công suất vừa chạy ra ngoài, nó va phải một người mông của nó tiện thể được đi gặp đất mẹ kính yêu.
Vội ngẩng mặt lên, đôi mắt khẽ nheo lại nhìn con người trước mặt. Đồng tử mở to, người trước mặt là một cô gái thực sự là rất đẹp. Dáng chuẩn đồng hồ cát, khuôn mặt sắc sảo làn da trắng không tì vết nhưng điều đặc biệt là người này có đôi mắt xanh lạnh lùng y hệt hắn. Cô gái đó đưa tay ra tỏ ý muốn kéo nó lên, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười mỉm.
- Em có sao không?
Nó cầm lấy tay người con gái đó, chỉ gật đầu nhẹ, bỗng có tiếng nói lành lạnh sau gáy nó.
- Vẫn chưa đi à?
Nó quay phắt người lại, nhướn mày.
- Liên quan đến anh không?
Hắn không nói gì, nhìn vào bàn tay đang nắm kia.- Thân nhanh nhỉ?!
Cô gái đó buông tay nó ra, vỗ vai hắn cử chỉ rất thân mật.
- Chào nhóc, lâu rồi không gặp! Càng ngày càng đẹp trai nha!
- Khen thừa.- hắn khinh khỉnh đáp lại, hất bàn tay trên vai xuống.
Nó đứng cạnh nhận thấy tình hình là sắp muộn học, vội xin phép cô gái kia đi trước thoải mái nói chuyện. Vừa chạy nó vừa suy nghĩ lung tung chả nhẽ đấy là bạn gái hắn, không phải tên đó chẳng thèm mở miệng với đứa con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-vo-tam-yeu-anh-nhe/2001004/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.