Lôi chìa khóa trong túi ra, nó mở phong mà mẹ nó dặn trước khi đên bà đưa cho nó bản đồ của ngôi nhà nên nó mới biết được phòng của mình. Phòng của nhỏ cạnh phòng của nó, cất giọng trong trẻo của mình, nó hỏi nhỏ
- Tỉnh chưa?! Có cần phải lố thế không!
Nhỏ lúc này cũng bừng tỉnh, đáp qua loa
- Hả... À, ừm.. Mà thôi tao dọn đồ đây, mày dọn đi nhé.
- Có chìa khóa chưa? Ê...- nó gọi với lại nhưng nhỏ đóng cửa cái "rầm"
" Nhỏ này lâu lâu chập một tẹo!"
Nó hài lòng với suy nghĩ khác người của mình, vác hành lý vào trong phòng của mình. Vừa vào nó khá hài lòng với phòng của mình, rộng ngang căn nhà mà nó ở với màu xanh biển dịu nhẹ khiến cho tinh thần thật thoải mái. Nhưng hài lòng nhất đối với nó vẫn là chiếc giường to đùng giữa phòng, vội vứt hành lý ở cửa, nhảy phắt lên giường.
- Oa, mềm quá ngủ ở đây sướng phải biết!
Nó vừa nói vừa dụi mặt vào chiếc gối ôm đầu giường, lăn đi lăn lại. Vội bật dậy, lôi laptop trong đống hành lý nó mở game hay chơi lên, phẫn nộ.
- Gì đây!? Mới có mấy ngày không lên mà chúng nó dám lộng hành thế này rồi, chúng bay đúng là không coi chị ra gì mà.
Sau một hồi đánh chiếm, nó cũng giải quyết xong đám lộng hành bá chủ thiên hạ ( t/g: game thui nha mn) gập chiếc laptop, thu dọn hành lý.
Vật lộn một hồi cũng xong, bước xuống nhà nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-vo-tam-yeu-anh-nhe/2000995/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.