- Xem đây! – Tôi thét lên.
- Mi định làm gì? – Giang Phách chém một nhát mạnh về phía trước.
Tôi hụp người xuống, dùng lực của ngón chân mà tiến đến chỗ Giang Phách. Phập!
- Ngươi quên là kiếm ta còn đây à?
Lưỡi kiếm đáng ghét! Nó cắm trên lưng tôi, đến khi máu thấm đẫm cả áo mới chịu để chủ rút ra. Đau không thể tả xiết.
- Sao hả? Hay quyền pháp của họ Dương chỉ có thế.
- Đương nhiên là chưa hết. – Tôi gượng cười.
- Ta sẽ giải quyết ngay.
Giang Phách chém một nhát từ trên xuống, nhắm ngay đầu tôi để chẻ làm hai. Tôi nhảy lên và dựa vào lưỡi kiếm tung một cước nhắm thẳng vào cằm của đối thủ. Giờ tôi yếu quá! Đá mà Giang Phách chỉ văng ra xa ba thước. Tại sao? Tại sao? Tại sao tôi hơn Giang Phách mà vẫn không hạ nổi?
- Hình như từ ngày có vợ, mi đánh yếu hơn đấy. Mi bị cô ta hút hết sinh lực à?
Giang Phách cười tôi một cách khinh khi. Máu trong người tôi sôi lên.
- Cái gì? – Tôi hét lên.
Tôi dùng tay không bắt kiếm, chân thì đá vào bụng của Giang Phách. Lần này có mạnh hay sao ấy, Giang Phách bị mất đà, phải dùng kiếm chống mới thăng bằng lại được. Nhưng điều đó cũng không làm sao cho máu tôi bớt sôi đi. Tôi nhún người, cho một đấm móc từ dưới cằm lên. Tôi vừa ra đòn, vừa nói:
- Rút lại lời nói vừa rồi ngay! Ta không cho phép mi nói như vậy!
Nói thật, bây giờ tôi đang nổi điên, tôi biết mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648558/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.