Tôi có cảm giác tôi và Thiên gần nhau hơn cả lúc bình thường. Đây có phải là lúc thích hợp nhất để trả lời không nhỉ? Cũng đã mấy tháng từ khi Thiên chính thức… và đã chờ tôi trả lời. Có nên hay không? Có nên hay không? Tôi quyết định rồi!
- Này, tôi muốn đến một nơi.
Thiên hơi ngạc nhiên, hỏi:
- Đâu?
- Mộ của Tiểu Huệ.
Thiên mở to mắt nhìn tôi, có lẽ tôi làm nó quá sốc thì phải. Rồi Thiên cũng gật đầu.
- Thu dọn rồi lên xe, tôi sẽ đưa cô đến đó.
- Ừ.
Tôi thu dọn tất cả vào chiếc giỏ mây, Thiên thì lại chỗ chiếc xe, chuẩn bị cho chuyến đi đến địa điểm tiếp theo. Thiên phủi phủi chiếc yên xe, bảo:
- Xong chưa?
- Ừ. – Tôi ngồi lên chiếc yên đằng sau.
- Đi!
Chiếc xe cất bánh thật nặng nề. Tôi giật áo Thiên, khẽ hỏi:
- Yêu cầu của tôi có quá quắt lắm chăng?
Thiên không nói gì, chỉ việc đạp xe thẳng tới trước. Chắc là giận lắm. Nhưng tôi có chuyện muốn nói rõ ràng. Xe lướt qua mọi thứ, bất chợt, tôi níu áo Thiên:
- Khoan!
- Hả? – Thiên thắng xe lại.
Tôi chỉ cửa hàng hoa dọc đường, nói:
- Đi viếng mộ người ta phải mang theo một cái gì đấy chứ. Chờ một chút, tôi vào mua hoa đã.
- Để tôi đi với cô. – Thiên xuống, dắt xe đi theo tôi.
Vào cửa hàng hoa. Ái chà, đẹp quá. Toàn hoa là hoa, loại nào cũng có. Sực nức cả. Ông chủ trông tôi mà mỉm cười:
- Cô bé chọn một đoá đi!
- Dạ… nhưng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648546/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.