Phần một đã hoàn tất sau năm tiếng đồng hồ và thành phẩm là năm cân cà rốt, củ cải được cắt đều (nhưng không phải là hoàn thành giai đoạn một đâu). Ôi cái tay của tôi, nó mỏi nhừ, mỏi chưa từng thấy.
- Tốt! Ta sẽ tiến xa hơn một chút. – Nó nói. – Đem thịt ra đây!
Tôi mệt mỏi đặt con dao xuống, cố gắng lê chân đến chỗ tủ lạnh mà lôi ra một miếng thịt cỡ ba ký.
- Đây thưa thầy!
- Bây giờ cô cắt thịt xem nào. – Nó mỉm cười.
- Để tôi thử.
Tôi đặt miếng thịt lên tấm thớt, cắt từng miếng nhỏ.
- Cắt theo chiều ngang trước đã. – Nó chỉ tay.
- Ờ.
Tôi trở dao, cắt miếng thịt theo kiểu mấy ông đầu bếp hay làm. Từ từ, từ từ. Cái miếng thịt chết tiệt, sao mà nó dai thế không biết.
- Dai quá!
- Cắt mạnh lên! – Nó nói.
Tôi cố gắng đưa con dao cắt thật mạnh. Xoẹt!
Keng!
- Ái! – Tôi gục xuống.
(Lời kể của Nhất Thiên)
Gì vậy nhỉ? Không lẽ… Tôi vội vàng chạy đến chỗ Mai xem thử. Mai đang gục xuống, con dao bị rơi và dính đầy máu.
- Mai! – Tôi chạy đến chỗ Mai nâng tay cô ấy lên. – Có sao không?
Trời ơi! Mai bị đứt tay một chỗ khá sâu, lại ngay chỗ tay thuận nữa chứ.
- Không sao… băng bó một lúc là khỏi ngay mà. – Mai cười gượng.
- Đi nào! – Tôi dẫn cô ấy đến chỗ bồn nước rửa tay.
- ----***-----
- Ái! – Mai khẽ kêu lên. – Không sao! Tiếp đi! – Cô ấy mỉm cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648524/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.