-Dạo này nghe nói bồ chuyển nhà hả? – Vân hỏi tôi
- Ờ, chỗ đó không được thuận tiện. Bố có công việc mới nên đến nhà chủ ở luôn.
- Bữa nào cho đây tới chơi được không? - Nhỏ mỉm cười.
Chết rồi! Sao đây? Cái kiểu này. Nhỏ mà biết chuyện là chọc tôi tiêu luôn. Ít nhất là cả cái CLB Karate sẽ biết chuyện chồng chưa cưới của tôi là một thằng nhóc và chắc chắn cái cửa kính nhà nó sẽ phải thay hàng ngày (bọn con trai chơi chọi đá vào cửa).
- Sao hả? Có nhà mới định cho de bạn hả? - Nhỏ giơ nắm đấm lên. – Đây đâu có đến quậy đâu.
Nghi quá, nghi nhỏ làm gián điệp cho bọn nam sinh trong trường quá. Tuy nhỏ là bạn tôi nhưng nhỏ hay đem phiền phức cho bạn nhiều hơn là giúp bạn. Cũng tội nghiệp, nhỏ muốn tôi sớm có một mảnh tình cho con sâu róm khỏi chọc quê thôi.
- Ờ thì...
- 36 đường Hùng Vương. – Trân ở đâu lên tiếng.
- Ê! – Tôi hét lên.
- Chắc không? – Vân hớn hở.
- Chắc như ăn bắp. - Rồi Trân thản nhiên xách cặp đi về.
- Mai đây tới chơi nha!
- Ờ...
Tôi chưa kịp nói hết câu là nhỏ đớp liền.
- Đồng ý rồi nhé! Chủ Nhật gặp lại.
Rồi nhỏ phóng đi, mặt hớn hở. Chết rồi.
- Làm sao đây? – Tôi than thở.
- ----***-----
- Sao cơ? Chủ Nhật sẽ có người đến chơi nhà chúng ta à? - Thằng nhóc mỉm cười.
Tôi ngao ngán gật đầu.
- Rồi sẽ có một đoàn quân hơn bốn mươi người sẽ kéo tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648518/chuong-26.html