Mộ Thiếu Cẩn thấy hai người nhân viên như sắp muốn cãi nhau, cậu cảm thấy rất khó xử bởi vì cậu thật sự chỉ định hỏi giá mà thôi.
" Chị nhân viên ơi, chị không cần lấy xuống đâu ạ".
Huỳnh Như Vân nhìn Hà Mộng Cảnh đầy đắc ý " Thấy chưa, còn muốn lấy xuống cho cậu ta xem, tôi mà báo cáo cho quản lý xem cô giải thích thế nào, cửa hàng của chúng ta là cửa hàng cao cấp, khách hàng cũng đều là người có địa vị, loại người nào vào đây cô cũng tiếp đãi vậy thì danh tiếng của chúng ta vứt đi đâu".
Hà Mộng Cảnh vẻ mặt rất khó chịu, cô rất ghét Huỳnh Như Vân này, cũng đều là nhân viên nhưng lại luôn tỏ ra hống hách, đều là người làm công ăn lương nhưng làm ở cửa hàng cao cấp lại nghĩ bản thân mình cũng cao cấp theo.
Người khác không nhìn ra nhưng Hà Mộng Cảnh nhìn ra, quần áo trên người Mộ Thiếu Cẩn trông thì có vẻ bình thường, cũng không nhìn thấy logo thương hiệu gì nhưng cô biết nó không tầm thường.
Nhờ từng có một bạn trai cũ là người của giới thượng lưu nên Hà Mộng Cảnh cũng biết đôi chút.
Những thương hiệu cao cấp bán trên thị trường chủ yếu bán cho giới có tiền hoặc kiểu nhà giàu mới nối mới thích mặc để thể hiện.
Còn những thế gia vọng tộc lâu đời, đỉnh kim tự tháp của giới thượng lưu lại không thích mặc những bộ đồ này, mà thích mặc những bộ trang phục không có thương hiệu được thiết kế riêng mang phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3619448/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.