Ngày hôm sau, Mộ Thiếu Cần được tháo băng bột ở tay ra, tay cậu đã bình phục rồi, vài vết thương trên người cũng đã bóc vảy.
Quỳ Linh Lam may mắn ngoài vết thương ở tay ra thì cũng không bị vết thương nặng nào khác, anh ta được ra viện sớm hơn Mộ Thiếu Cẩn vài ngày nhưng ngày nào cũng vẫn chạy tới đây.
Để tránh Quỳ Linh Lam lại tới đào góc tường nhà mình, Thẩm Đằng nhanh chóng làm thủ tục ra viện cho Mộ Thiếu Cẩn, đưa cậu về khách sạn.
Bị bó tay nhiều ngày khiến Mộ Thiếu Cẩn cảm giác không quen cho lắm, dẫu sao cậu cũng đã được tắm rửa một cách thoải mái, ngày nào tiên sinh cũng lau người cho cậu, mỗi lần đều như dày vò, không biết tiên sinh có phải là đang trêu cậu hay không.
Rõ ràng nhiều lần đã gần gũi tới vậy nhưng chưa lần nào anh ấy chịu làm tới bước cuối cả.
Mộ Thiếu Cẩn bắt đầu có một suy đoán, hay là do cơ thể cậu không đẹp nên khiến tiên sinh mỗi lần kia đều mất
hing ma ding lai.
Cậu so với Quỳ Linh Lam thì thấp hơn một chút, nhưng không có dáng vẻ mềm mại như anh ta mà trông cậu vẫn có một chút cơ bắp ẩn hiện, không nhiều nhưng là vẫn có, so với tiên sinh thì chả đáng là bao cả.
Lỡ như tiên sinh thích kiểu như Quỳ Linh Lam thì sao?
Mấy ngày ở viện không tiện hoạt động, lại được tầm bổ nhiều thứ, Mộ Thiếu Cần soi gương phát hiện hình như bản thần mập ra rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3589332/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.