Thẩm Đằng đắp khăn mát lên mắt Mộ Thiếu Cẩn " Em xem em khóc sưng cả mắt lên như vậy, sau này nếu có điều gì khó chịu trong lòng phải nói cho tôi biết, không được tự nghĩ lung tung nữa nghe chưa".
Mộ Thiếu Cần gật đầu " Ưm" một cái.
Lúc này bụng cậu bỗng réo lên liên hồi, lúc tối không có tâm trạng nên còn chưa ăn gì cả.
Thẩm Đằng cũng chưa ăn gì, anh còn tưởng nhóc con thức muộn nên mới đói, định xuống bếp kiếm chút đồ ăn, ai ngờ mở tủ lạnh ra từng đĩa đồ ăn còn nguyên được xếp gọn gàng chứng tỏ điều gì.
"Tiều Cần".
Mộ Thiếu Cần bám sau lưng anh hối lỗi.
Tâm trạng Mộ Thiếu Cẩn khó khăn lắm mới tốt hơn chút, Thẩm Đằng lúc này không dám mắng hay trách cứ gì cậu cả.
Anh chỉ đành đem đồ ăn ra hâm nóng lại, hai người giản dị, ấm cúng cùng nhau ăn một bữa đêm vui vẻ.
Ăn xong Thẩm Đằng liền dỗ Mộ Thiếu Cẩn đi ngủ, tiện thể cậu cũng đã xếp sẵn đồ đạc vào vali, anh trực tiếp đem vali sang phòng chính, xếp đồ của cậu vào phòng anh.
Mộ Thiếu Cẩn quá mệt mỏi nên nằm không bao lâu đã ngủ rất say.
Nghĩ tới chuyện khi nãy anh nói muốn dùng Mộ Thiếu Cẩn đăng ký kết hôn, Thẩm Đằng đi vào thư phòng lục tìm trong ngăn kéo ra một xấp giấy tờ. C
Mấy năm trước Tiểu Cẩn vẫn là trẻ vị thành niên, anh muốn nhận nuôi cậu cần phải có giấy tờ xác nhận quan hệ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3589311/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.