Mộ Thiếu Cẩn khi bước ra khỏi phòng vệ sinh thì thần sắc cũng ổn định hơn nhiều. Lòng cậu vẫn rối như tơ vò, trăm ngàn mối lo cứ quanh quẩn ở trong đầu khiến cậu muốn phát điên, nhưng biểu hiện ở bên ngoài vẫn là an ổn nhất có thể, cậu không muốn khiến tiên sinh phiền lòng.
Khi mọi người ăn xong cũng khá muộn, bảo mẫu đã về từ lâu, Mộ Thiếu Cẩn tự mình gán cho mình cái danh người làm, lúc này chủ động đến dọn dẹp bàn ăn trong khi mọi người đã dẫn nhau qua phòng khách uống trà ăn hoa quả.
Cậu không muốn bị gọi là vô dụng, chút chuyện dọn dẹp này cậu vẫn làm được, có điều vết cắt ở ngón tay ban nãy nhìn thì có vẻ nông nhưng thực chất có lẽ khá sâu nên cứ nhức liên hồi.
Khi Mộ Thiếu Cẩn đã dọn dẹp được một nửa thì Quỳ Linh Lam tiến vào phòng bếp " Thiếu Cẩn, nghe Đằng ca nói cậu bị đứt tay, để tôi giúp cậu dọn dẹp nhé, mấy người kia đều hơi say cả rồi".
Tiểu thiếu gia nhà họ Quỳ từ nhỏ đã không phải đụng tay vào việc gì, chưa kể trong mình còn mang bệnh mới chữa khỏi không lâu, là hòn ngọc trong tay nhà họ Quỳ, Mộ Thiếu Cẩn không dám để người đó đụng tay vào những việc như này.
" Không cần đâu Quỳ thiếu gia, em cũng làm sắp xong rồi".
Quỳ Linh Lam vẫn tiến tới cười tươi rói, với tay lấy cái chồng bát đĩa xếp lên giá " Đừng ngại, cứ gọi là Lam ca là được".
Mộ Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3589294/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.