Tôi sinh ra trong một ngôi làng nhỏ trong núi vô cùng nghèo nàn, lạc hậu. Mẹ tôi vì sinh tôi ra mà mất, cha cũng vì vậy mà ghét bỏ tôi, hằng ngày không phải say khướt đánh đập tôi thì cũng vẫn là đánh đập.
Năm tôi lớn hơn một chút ông ta vì bạo bệnh mà qua đời, tôi mô côi từ đó, tôi sống qua ngày bằng việc giúp bà cụ làm thầy thuốc trong làng lên núi hái thảo dược.
Cũng chẳng được vài năm thì bà ấy cũng qua đời vì tuổi già, người trong làng mê tín lại nói tôi là tai tinh, khắc chết những người ở cạnh tôi, bọn họ nói muốn bắt tôi đem đi bán cho đám buôn người.
Tôi bị nhốt, bị chúng đánh gãy một tay nhưng tôi lúc đó chỉ muốn sống sót, tôi trốn khỏi cân nhà gỗ đó và chạy vào rừng.
Tôi thầm cảm ơn những năm tháng giúp bà lão đi hái thuốc, tôi quá quen thuộc với khu rừng này nhưng vết thương đã hút cạn dần sinh lực của tôi.
Trước khi ngất đi, tôi đã nhìn thấy tiên sinh, anh ấy hơn tôi mấy tuổi nhưng tôi coi anh ấy giống như cha mình vậy, nên vẫn luôn gọi anh ấy là tiên sinh.
Tiên sinh cứu tôi khỏi đám buôn người và dân làng rồi đưa tôi về thành phố nơi anh ấy sống. Lần đầu tiên nhìn thấy tiên sinh tôi tưởng rằng mình gặp được thiên thần, anh ấy có mái tóc trắng và đối mắt xanh lam nhạt hững hờ.
Lần đầu tôi được ngồi xe ô tô, được đi tàu, được nhìn thấy nhà lầu hiện đại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3589289/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.