Vương Duyệt đến nơi hẹn mà trong lòng thầm cầu nguyện, hy vọng cuộc hẹn này không chỉ mời mỗi mình cô.
Ví dụ có thêm Phó Chính Vũ gì đó, càng đông người sẽ càng bớt áp lực.
Dù cô không quá thân với Phó Chính Vũ, nhưng dù sao cũng là bạn cùng lớp cấp hai, cũng là bạn bè của Vạn Thu, khả năng Phó Chính Vũ cũng đến.
Vương Duyệt nhìn tin nhắn Vạn Thu gửi trên điện thoại.
Vạn Thu: Thời tiết rất lạnh, bọn tớ sẽ lái xe đến đón cậu, cậu ra ven đường nhé.
Vương Duyệt cảm thấy phức tạp.
Ôi...
Nhà giàu đến mức nào mà vừa 18 tuổi đã có thể lái xe rồi?
Vương Duyệt tỏ vẻ bản thân không hề cảm thấy ghen tị, mặc dù cô biết rõ Vạn Thu không hề có ý khoe khoang.
Vạn Thu: Bọn tớ đến rồi, cậu xuống đi.
Vương Duyệt: Xuống ngay đây.
Vạn Thu: Đừng vội, trong xe không lạnh, có thể từ từ.
Da đầu Vương Duyệt nhất thời run lên, sao không nhắn tin lúc gần tới mà tới nơi rồi mới nhắn?
Mặc dù nói đang ở nhà chờ nhưng Vương Duyệt cũng đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ thiếu mỗi việc xuống lầu.
Ra khỏi nhà, không khí lạnh lập tức ùa vào, Vương Duyệt thở ra một làn khói trắng.
Tuyết vẫn chưa tan hết, trời có chút quá lạnh.
Qua hàng rào khu chung cư, Vương Duyệt nhìn về phía xa xa, ngay lập tức nhìn thấy Vạn Thu và Sở Ức Quy đang đứng đợi bên ngoài xe.
Bọn họ không ngồi trong xe mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3724659/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.