Đứng ở góc độ của Vạn Thu, cậu hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của Sở Ức Quy.
Vạn Thu cảm thấy, đây có lẽ là một phần của nỗi buồn.
Mặc dù cậu muốn hiểu, nhưng Sở Ức Quy là Sở Ức Quy, là người thông minh mà cậu không bao giờ hiểu được.
Vạn Thu cẩn thận suy nghĩ thật lâu.
Cậu chưa bao giờ cảm thấy mình cần bất cứ thứ gì từ Sở Ức Quy.
Cậu có rất nhiều thứ, cậu có thể đưa tất cả cho Sở Ức Quy.
Vạn Thu cố gắng nghĩ ra cách để hiểu được suy nghĩ của Sở Ức Quy.
Vạn Thu vẫn nhớ mình đã làm việc chăm chỉ để kiếm tiền bằng cách nhặt chai, phải tiết kiệm tiền rất lâu mới có thể mua cho Sở Ức Quy một cốc trà sữa.
Mặc dù lúc đó Sở Ức Quy có thể không cần trà sữa.
Giống như cậu cảm thấy mình không cần thứ gì từ Sở Ức Quy, nhưng Ức Quy lại cảm thấy cần phải đưa cho cậu.
Nhưng Ức Quy không giống cậu.
Sở Ức Quy rất mạnh mẽ, nhất định sẽ có cách thông minh khác ngoài việc bán chai.
Ít nhất sau khi biết Sở Ức Quy không ghét mình, Vạn Thu cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vạn Thu không muốn rối rắm nữa, cậu có thể chờ Sở Ức Quy tiết kiệm được thật nhiều tiền.
Bán chai để mua trà sữa cho Sở Ức Quy sẽ mất rất nhiều thời gian, cho nên những thứ Sở Ức Quy muốn đưa cho cậu chắc chắn sẽ phải rất lâu mới tích lũy được.
Cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3680149/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.