"Cái gì?"
Những suy nghĩ hỗn loạn vì câu trả lời của Sở Ức Quy mà đột ngột chấm dứt, Vạn Thu bất giác hỏi.
"Không yêu đương."
Vạn Thu cảm giác như mình đột nhiên rơi vào một mảnh sương mù, không nhìn thấy năm ngón tay, thậm chí không biết mình có đang mở mắt hay không.
"Không phải cậu thích tớ sao? Giống như tình yêu?" Vạn Thu hoàn toàn lạc lối.
"Đúng vậy." Sở Ức Quy nói.
Vạn Thu cẩn thận nhớ lại cuộc trò chuyện giữa hai người, ngập ngừng hỏi: "Là loại thích muốn hôn môi với tớ sao?"
"Đúng." Sở Ức Quy nói.
"Vậy đó không phải là tình yêu sao?" Vạn Thu thậm chí còn suy đoán có lẽ ngoài tình yêu ra, mọi người cũng sẽ hôn môi nhau.
Nhưng Sở Ức Quy không trả lời.
Vạn Thu ngẩng đầu nhìn Sở Ức Quy, lại không biết nên hỏi gì nữa.
Sở Ức Quy vẫn luôn như vậy, dường như không ai có thể hiểu được suy nghĩ của hắn.
Vạn Thu giống như đang đối mặt với một bức tường kỳ lạ, không biết đằng sau bức tường là gì, cũng không biết tại sao lại muốn biết thứ đằng sau bức tường, chỉ là bức tường này tồn tại khiến cậu phải chú ý.
Vạn Thu muốn hỏi chi tiết hơn.
Tại sao thích cậu nhiều đến vậy nhưng lại không muốn hẹn hò với cậu?
Tại sao lại từ chối.
Tại sao... khi nói thích cậu lại lộ ra ánh mắt phức tạp không có niềm vui.
Mặc dù Vạn Thu chưa bao giờ yêu nhưng không phải cậu chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3676506/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.