Buối sáng Dương Tiêu Vũ biết tin Vạn Thu đánh nhau bị thương đã gấp rút mua vé máy bay bay về Trung Quốc.
Vạn Thu cũng nhận được tin nhắn hỏi han từ trợ lý Triệu Tĩnh Nguyệt của Dương Tiêu Vũ.
Khi Vạn Thu gặp được Dương Tiêu Vũ đã là đêm khuya.
Dương Tiêu Vũ mệt đến nỗi không thèm đổi dép đi trong nhà, bà đi giày cao gót trực tiếp đẩy thẳng cửa vào phòng ngủ của Vạn Thu.
Mặc dù Vạn Thu có thói quen không khóa cửa, nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy Dương Tiêu Vũ, cậu vẫn có chút ngơ ngác.
Dương Tiêu Vũ đứng trước mặt Vạn Thu, Vạn Thu có thể nhìn thấy lớp trang điểm thanh tú đã hơi nhạt đi.
Dương Tiêu Vũ đến gần Vạn Thu, dùng ngón tay như có như không chạm vào khóe mắt cậu.
Vạn Thu biết tiếp xúc như vậy là do run rẩy.
Sắc mặt cực kỳ kém và đôi môi mím chặt của Dương Tiêu Vũ đang nói lên sự vội vàng của bà.
Vạn Thu cầm tay Dương Tiêu Vũ, để ngón tay bà chạm vào chỗ bị bầm tím.
Chỉ là một cái chạm nhẹ, không hề đau chút nào.
"Mẹ, chào mừng về nhà."
Vạn Thu nhìn thấy Dương Tiêu Vũ hít sâu một hơi, nhắm mắt rồi lại mở ra.
Sự bình tĩnh trở lại trên khuôn mặt xinh đẹp.
"Không sao đâu, bảo bối đừng sợ, mẹ ổn rồi."
Dương Tiêu Vũ thực sự không vui nhưng bà vẫn cố gắng che giấu.
Vạn Thu không vạch trần mà chỉ ngoan ngoãn gật đầu.
Dương Tiêu Vũ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3643878/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.