Nhiễm Vĩnh Duệ đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đứng trước mặt Vạn Thu.
Ông ta đã nhận ra một điều khi gặp ba mẹ và người thân cũ của Sở Ức Quy.
So với những người khác, người Sở Ức Quy quan tâm nhất chính là đứa trẻ bằng tuổi này.
"Đứa nhỏ này đã tách khỏi gia đình cháu, cháu nên hiểu nó không thể trở thành người một nhà với các cháu được."
Giọng nói của Nhiễm Vĩnh Duệ trầm thấp, lạnh lùng, trào phúng.
"Cho dù ở bên nhau nhiều năm, mọi chuyện vẫn sẽ kết thúc,
Cháu nên hiểu quan hệ huyết thống quan trọng như thế nào đối với một người,
Chỉ khi ở bên những người máu mủ ruột thịt mới không phải băn khoăn hay kiêng nể bất cứ gì.
Khi đứa nhỏ này ở trong nhà cháu, cũng chỉ là ăn nhờ ở đậu mà thôi."
Nhiễm Vĩnh Duệ nói một mạch rất nhiều thứ, giống như công việc giáo viên của mình, ông ta rất giỏi thuyết giáo.
Vạn Thu nghe hiểu, cũng hiểu Nhiễm Vĩnh Duệ muốn nói gì. "Chẳng lẽ cháu không muốn thằng bé có một gia đình thực sự sao?" Lời nói của Nhiễm Vĩnh Duệ dường như cố tình chọc vào sự bất an và lo lắng trong lòng Vạn Thu.
"Cháu muốn." Vạn Thu không thể phản bác vấn đề này.
Một gia đình tươi đẹp và hạnh phúc, cậu hy vọng Sở Ức Quy cũng có.
Sở Ức Quy khẽ nhíu mày, đứng dậy, muốn di chuyển đến bên cạnh Vạn Thu.
Vẻ mặt của Nhiễm Vĩnh Duệ trở nên tốt hơn sau khi nghe thấy Vạn Thu thừa nhận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3606271/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.