Hôm nay trở về quá muộn, Vạn Thu vẫn chưa làm xong bài tập.
Ngôi nhà nhỏ cũng không có thời gian lắp ráp.
Không biết xuất phát từ cảm xúc gì, Vạn Thu đóng cửa phòng lại.
Trong phòng ngủ nhỏ của mình, Vạn Thu vẫn luôn tập trung làm bài cho đến khi viết xuống dòng chữ cuối cùng một cách ngay ngắn.
Nhưng đến khi ngừng viết, cảm giác trống rỗng lại tiếp tục tràn vào, dường như không muốn cho Vạn Thu cơ hội thở.
Vạn Thu cuộn tròn ngồi trên giường, âm thanh duy nhất phát ra là tiếng điều hòa.
Không biết tại sao, Vạn Thu đột nhiên cảm thấy tiếng điều hòa thật ồn ào.
Vạn Thu tắt điều hòa, ngồi trong căn phòng mát mẻ, cảm nhận được nhiệt độ đang dần tăng lên.
Mở cửa sổ ra, bên ngoài vang lên những âm thanh rầm rì, từ lặng lẽ rồi lại đến hối hả.
Dường như có thứ gì đó nặng trĩu vẫn luôn đè trên người cậu.
Ngay cả thở cũng trở nên khó khăn.
Vạn Thu lấy điện thoại ra, chần chờ.
Đã quá khuya, có lẽ không phải là thời điểm thích hợp để gọi điện.
Nhưng cuối cùng Vạn Thu vẫn tìm một dãy số trong danh bạ.
Đó là số điện thoại của người chủ tiệm từng ở cùng khu nhà thuê với cậu.
Cậu bấm gọi.
"Vạn Thu? Sao muộn thế này lại đột nhiên gọi cho bác?" Dưới cơn gió nóng ồn ào, giọng nói của chủ tiệm vô cùng vang dội.
"Chủ tiệm." Vạn Thu vô thức cuộn người lại, toàn bộ sự chú ý tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3552695/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.