Ý thức hỗn loạn vì phim kinh dị của Vạn Thu dần dần quay trở lại, cuối cùng cũng thấy rõ Sở Ức Quy trước mặt mình.
"A..." Vạn Thu bừng tỉnh, chợt chú ý tới căn phòng sáng rực.
Cậu mở to mắt nhìn Sở Ức Quy gần trong gang tấc.
Lời nói của Sở Ức Quy thật vất vả mới kéo ý thức của Vạn Thu trở lại, khiến Vạn Thu hiểu được.
Vạn Thu chậm rãi trả lời: "Mệt, mau ngủ thôi."
Sở Chương lập tức có chút lo lắng bước tới một bên, nhìn thẳng vào mắt Vạn Thu: "Vạn Thu, em không sao chứ?"
Vạn Thu xoay người lại, ý thức đã hoàn toàn khôi phục.
Vạn Thu cúi đầu hồi lâu mới nói: "...Phim ma thật đáng sợ."
Sở Chương cũng không ngờ Vạn Thu lại sợ phim ma như vậy, trong lòng tràn đầy áy náy.
"Xin lỗi Vạn Thu, về sau anh cả sẽ không bao giờ cho em xem phim ma nữa."
"Không sao ạ." Dưới ánh sáng rực rỡ, nỗi sợ hãi còn sót lại trong mắt Vạn Thu dần tiêu tán, cậu thì thầm: "Bây giờ em ổn rồi."
Vẻ mặt Sở Chương hiếm khi trở nên nghiêm túc, cẩn thận nhìn Vạn Thu.
Có vẻ như không phải nói dối.
"Thực xin lỗi, Vạn Thu." Sở Chương lại xin lỗi.
"Không sao đâu." Vạn Thu có thể cảm nhận được Sở Chương xin lỗi, nghiêm túc trả lời: "Bây giờ em thật sự không sao."
"Vậy thì đi ngủ thôi." Sở Chương đưa tay xoa đầu Vạn Thu, "Đi súc miệng rồi đi ngủ đi."
"Vâng." Vạn Thu gật đầu, "Anh cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3512368/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.