Vạn Thu đã chia đều socola nhưng đáng tiếc mỗi người cũng không nhận được là bao.
Cũng may cậu không chỉ chuẩn bị một phần mà mang theo rất nhiều, nếu không có lẽ sẽ chia không đủ.
Sở Ức Quy nói, mặc dù chỉ hẹn một người nhưng có thể sẽ có nhiều người đến.
Vạn Thu cảm thấy Sở Ức Quy thật thông minh, chuyện gì cũng có thể nghĩ đến.
Vạn Thu bí mật xé bịch socola mà bản thân đã gói lại, sau đó chia thành nhiều phần và phân phát cho mọi người.
"Tớ nhớ socola này rất đắt, một miếng tận mấy chục." Một người đã từng thấy qua nói.
"Đắt vậy sao? Có ngon không?"
"Ngon, nhà tớ đều không nỡ mua."
Vạn Thu nghe mọi người nói, cũng có chút mờ mịt.
Bởi vì không nỡ ăn nên Vạn Thu đã bí mật giữ lại tất cả socola, giống như hồi ở nông thôn.
Bởi vì là bạn của em trai, nên mang tới đây coi như quà.
Cậu cũng không nghĩ tới chuyện socola này lại đắt như vậy, một viên bằng tận mấy bữa cơm liền.
Cũng may cậu không trộm ăn quá nhiều.
Hy vọng mọi người nhận được socola đều sẽ thích nó.
"Anh." Sở Ức Quy nói với Vạn Thu: "Bây giờ anh có muốn vào trường không?"
Sở Ức Quy đứng bên cạnh nắm tay Vạn Thu, gật đầu.
Sau khi chào hỏi bảo vệ, Vạn Thu và những người khác nhẹ nhàng tiến vào khuôn viên trường.
Ngày nghỉ, khuôn viên trường rất yên tĩnh, hầu như không có người.
Nơi này rất khác với khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510497/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.