Khi Dương Tiêu Vũ biết được chuyện này cũng rất ngạc nhiên: "Chúng ta sẽ chuẩn bị tốt, bảo bối chỉ cần vui vẻ tận hưởng bữa tiệc sinh nhật là được đúng chứ?"
Dương Tiêu Vũ coi việc bọn họ phải xử lý tất cả chuyện là điều hiển nhiên.
Dương Tắc đi ngang qua phòng khách nghe thấy tiếng bàn luận bèn dừng bước chân lại.
"Dường như tam thiếu gia cảm thấy mình cần phải làm chút gì đó." Bạch quản gia nghiêm túc nói.
"Làm chút gì đó?" Dương Tiêu Vũ cau mày, hiển nhiên không cảm thấy Vạn Thu có thể làm cái gì.
Sở Kiến Thụ đứng bên cạnh hỏi: "Ai nói cho thằng bé chuyện gì sao?"
"Tam thiếu gia hình như cảm thấy được nhận quà thì phải hồi đáp." Bạch quản gia suy nghĩ một chút rồi sửa lại: "Vạn Thu muốn hồi đáp người đã tặng quà mình."
Dương Tiêu Vũ nghe được lời này đột nhiên cười lớn.
Đứa nhỏ của bà dù có suy nghĩ gì cũng khiến bà cảm thấy cực kì đáng yêu.
Nhưng bà lại nhìn thoáng qua Sở Kiến Thụ, nói: "Đứa nhỏ không hiểu rõ chuyện sinh nhật lắm nhỉ?"
Sở Kiến Thụ trả lời: "Nếu Vạn Thu muốn vậy thì cứ để thằng bé chuẩn bị đi, dù sao đây cũng là yêu cầu của thằng bé."
Mấy người còn đang mải nói chuyện thì Dương Tắc đột nhiên xuất hiện ở phòng khách.
Sau khi Dương Tiêu Vũ nhìn thấy Dương Tắc, vẻ mặt buồn cười lúc nãy đã trở nên bình tĩnh lại một chút.
"Có chuyện gì vậy?" Sở Kiến Thụ hỏi.
"Em trai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510482/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.