"Mẹ rất yêu thằng bé, nhưng mẹ lại để lạc mất thằng bé."
Vạn Thu lấy một trăm tệ.
Cảm giác cầm trên tay tờ tiền mới toanh rất khác so với những tờ có viền bẩn bẩn và thô ráp.
Có một trăm tệ rồi, cậu có thể chiêu đãi bạn bè.
"Đi chỗ nào?" Vạn Thu hỏi.
Dương Tiêu Vũ cười, người phụ nữ xinh đẹp cười rộ lên dường như lấn át cả ánh mặt trời.
"Theo mẹ." Người phụ nữ nắm tay Vạn Thu.
Bước vào quán cà phê, cái nóng như thiêu đốt của mùa hè lập tức bị chặn lại bên ngoài cửa kính trong suốt, tiếng nhạc êm đềm vang lên trang nhã, như thể ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Vạn Thu chưa bao giờ đến một nơi như thế này. Cậu bị Dương Tiêu Vũ nắm tay, vừa bước lại bị kéo một chút.
Vạn Thu không buông xe kéo nhỏ, cậu ở trong cửa kính, xe kéo nhỏ bị kẹt ở bên ngoài.
"Giúp tôi để ý thứ này một chút."
Dương Tiêu Vũ trực tiếp nói với nữ nhân viên, chỉ chiếc xe kéo nhỏ trước cửa: "Xong việc tôi sẽ thanh toán phí giữ đồ."
"Được, mời vào." Nữ nhân viên mỉm cười làm ra tư thế mời.
Vạn Thu lúc này buông lỏng xe kéo nhỏ, lại bị người phụ nữ nắm tay.
Quán cà phê có mùi thơm khác với túi bánh mì mà Vạn Thu quen thuộc, như đang cố gắng hết sức để toát ra hương vị thơm ngon quyến rũ mọi người.
Ngồi trên ghế sofa trong phòng nhỏ, lớp vải mềm mại như kem tươi chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510435/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.